Hôm đó là một ngày hè, nhưng ngày hôm đó nóng đến đổ lửa.
Diệp Lạc Hy lúc đó đang là một linh đế.
Và nàng đang lang thang ở gần Huyền Sách đại lục.
Đối với một kẻ tu hành mà nói, từ cấp bậc Linh tông trở đi, người ta đã tiến vào một trạng thái gọi là ngưng lão hóa.
Hơn nữa, còn có khả năng gần giống như một kẻ sống bán bất tử: thọ hơn rất nhiều so với những kẻ khác, những chủng tộc có tuổi thọ dài khác.
Và tất nhiên, Diệp Lạc Hy lúc đó đang mang thân hình của nàng khi nàng mười bảy tuổi, là một thiếu nữ với nụ cười vui vẻ, giống như dương quang chói lọi.
Có lẽ, nếu như không phải Diệp Lạc Hy vì hiếu kỳ mà dành hết ba trăm năm cuộc đời dài đằng đẵng đi khắp lục địa thất hải cho thỏa mãn chính mình, nàng cũng sẽ không thu nhận nhiều đệ tử nha vậy.
Ở Huyền Sách đại lục: Đông quốc.
Nơi này đang có chiến tranh, loạn lạc, xung đột, đấu đá cắn xé nhau vô cùng phức tạp.
Đâu đâu cũng là khói lửa máu tanh, thật sự là cảnh tượng vô cùng kinh hãi, chứ không phải nên thơ, cảnh nước như họa mà người ta hay đồn đại.
Lưu Nhất Thanh là một bán thần.
Cha của hắn là thần tộc, mẹ của hắn là nhân loại.
Nhưng vì cha của hắn bỏ rơi mẹ con họ, khiến hai người phải lưu lạc khắp nơi và rơi vào hiểm cảnh như thế này.
Chiến tranh đã cướp đi nương thân của Lưu Nhất Thanh, khiến hắn trở thành nô lệ của chiến tranh này.
Và hơn hết, dòng máu thần tộc chảy trong người hắn không quá mãnh liệt, không quá nổi trội, khiến hắn càng thêm bất hạnh vì bị người đời dèm pha.
Cũng chính lúc này, Diệp Lạc Hy đã phát hiện ra Lưu Nhất Thanh, nhìn thấy được dòng máu thần tộc ẩn hiện trong người hắn.
Tuy không có rõ rệt, nhưng Diệp Lạc Hy có thể thấy rõ.
Và Diệp Lạc Hy đã trở thành kẻ cướp ngục, cùng Ma Long, Tam Lang và Diệp Mi, Diệp Thanh nửa đêm nửa hôm phá lồng giam nô lệ, giải phóng hơn ba mươi ngàn nô lệ của chiến tranh, đồng thời đem Lưu Nhất Thanh rời đi.
Khi đó, Diệp Lạc Hy được Huyền Sách lục địa vang danh là anh hùng giải phóng nô