Ngay lúc này, trên đại điện, Thiên Tư Tư và Thanh Hà kẻ quỳ người khóc, diễn tuồng hợp tấu sợ rằng cũng sẽ không ăn ý được như hai người họ.
Diệp Lạc Hy cảm thấy hôm nay nàng đến sớm một chút, quả nhiên đúng là quyết định đúng đắn.
Và tất nhiên, bộ dáng khóc lóc thảm thương này của hai người họ đã thành công làm động lòng Thiên đế.
“Rốt cuộc là thượng thần đã làm gì ngươi?” Thiên Đế xoa xoa thái dương.
Lại nhìn đến Thiên Tư Tư hai mắt ngấn lệ mà long thầm ngao ngán.
Có lẽ, Lạc Hy thượng thần đã đúng trong việc nhận xét về Thiên Tư Tư cùng những tiên nữ, cung nga khác.
Là do Thiên Hậu đã quản giáo không nghiêm, thêm vào đó là bản thân ông cũng bỏ bê quá nhiều, điều đó đã dẫn đến Thiên giới này ngày càng có nhiều kẻ lộng hành hơn rồi.
“Hức! Ca, người nhìn xem!” Thiên Tư Tư tháo lớp mạng che mặt ra, lộ ra một gương mặt đã sớm bị hủy dung thành trở nên xấu xí đến khó coi.
bọn họ trên người nổi khắp lên các mô lồi lõm sẹo, nhìn thì có vẻ giống dị ứng, nhưng thật ra hình như không phải vậy.
Các vết sẹo vừa sưng vừa tấy, giống như sắp nứt ra, mà chạm vào còn khiến người ta đau đớn.
Điểm kỳ lạ nhất chính là những vết sẹo này chỉ mọc trên mặt các nàng ta mà thôi.
Điều đó thật sự khiến người ta cảm thấy kinh tởm.
Thậm chí cả mấy tiên nga thường phục vụ và vây quanh các ả cũng vì vậy mà kinh sợ kêu than.
Thiên Đế vừa xem cũng phải nhíu mày trợn mắt nhìn Diệp Lạc Hy.
Thế nhưng nhìn thần tình của Diệp Lạc Hy, Thiên Đế dường như chợt hiểu.
Đúng là hôm qua, quận chúa Tiêu Nguyệt Hoa đem thanh trà của Diệp Lạc Hy đổ lên người của Thiên Tư Tư và Thanh Hà.
Nhưng ông cũng đã cho người điều tra ra hết rồi.
Trong thanh trà có quế chi dùng để ổn định tinh thần của Diệp Lạc Hy.
Ngoài những thứ đó ra, nó không hề có thứ gì có thể hại được Thiên Tư Tư cả.
Hơn nữa, ông tin rằng Diệp Lạc Hy không phải loại người có thể ra tay hạ độc thủ với người khác như vậy.
Thượng thần ấy sẽ đánh tay đôi thay vì dùng cách hạ đẳng đấy để hại người khác.
Cho nên, ông đã nghiêm nghị hỏi Thiên Tư Tư.
Nhưng dường như, Thiên Tư Tư không hề nhận ra sự thất vọng đã dâng tràn trong ánh mắt của Thiên Đế mà quỳ xuống, nói trơn như nước chảy: “Ca, xin người làm chủ cho ta.
Hôm qua khi ta trở về, liền nghe tin thượng thần Lạc Hy gặp nạn, cho nên mới có ý tốt đến thăm.
Thật không ngờ rằng thượng thần Diệp Lạc Hy còn tỏ thái độ nhục mạ ta.
Ta thật sự quá tức giận, cho nên mới động thủ với nàng ta một chút.
Thật không ngờ rằng, điều đó lại khiến thượng thần tức giận đến mức hạ độc ta như thế này.
Ca! Xin người làm chủ cho ta.”
Vừa nói, Thiên Tư Tư vừa chảy cả nước mắt, lăn dài trên má, đáng thương nói với Thiên Đế.
Thiên Tư Tư vừa nói xong đã đến lượt Thanh Hà quỳ xuống cầu xin rằng: “Thiên quân, xin người làm chủ cho tiểu nữ.
Tiểu nữ dù sao cũng là khuê nữ nhà lành.
Hôm đó ta và quận chúa nghĩ đến ân tình trước đây của chúng ta mà đến thăm nàng, thật sự không ngờ nàng không chỉ không chào đón chúng ta, ngược lại còn dùng nước trà có độc hất lên người chúng ta nữa! Thiên quân, tiểu nữ dù sao cũng là tiên tử, lại phải chịu nỗi sỉ nhục lớn như thế này, tiểu nữ thật sự không thiết sống nữa.
Xin Thiên quân làm chủ cho tiểu nữ.” Rồi lại dập đầu xuống đất, nức nở bật khóc như oan uổng.
Thiên Tư Tư lại nói thêm vào: “Không chỉ như vậy đâu ca ca.
Nàng ta còn dụ dỗ cả Đế Quân, khiến Đế Quân tin là thật, còn khiển trách chúng ta vô cùng thậm tệ.
Ca ca, người nhất định phải giam ả ta vào ngục Cửu U, hoặc trực tiếp ném vào lửa ở Vô gián, trừng trị ả tiện nhân xấu xa này, rửa nỗi oan khuất này của chúng ta.
Ca ca.” Sau đó lại nắm áo ôm tim, tựa như nếu như Đế Quân không trừng trị Diệp Lạc Hy, nàng ta nhất định sẽ không thiết sống nữa.
Thanh Hà tiên tử cũng gật đầu bật khóc nức nở, khóc được vài tiếng, lại dường như khó thở, rồi gục xuống, yếu đuối đáng thương trên đại điện.
Diệp Lạc Hy thầm cảm thán.
Ai nha, trình độ vừa khóc vừa diễn, kẻ trước diễn đáng thương hơn người sau, Diệp Lạc Hy đã thấy nhiều rồi.
Nhưng ngây thơ giống như Thanh Hà và Thiên Tư Tư như thế này thì đúng là Diệp Lạc Hy mới được diện kiến lần đầu tiên luôn.
Thật sự là khiến ho người ta cảm thấy nhân sinh quan lần nữa được đập đi xây lại nha~
Nàng khẽ đưa mắt lên nhìn Thiên Quân trên đài cao, thầm mỉm cười.
Chà chà, Thiên Quân đại nhân, người sẽ chọn ai đây? Một thượng thần có công với Thiên có ơn với địa, hay là một tiểu quận chúa nhỏ nhoi, ăn không ngồi rồi, tu luyện không tới đâu đây? Mà nếu như Thiên Quân có thật sự muốn phế nàng chọn Thiên Tư Tư, Diệp Lạc Hy chỉ