“Lạc Hy thượng thần, xin bớt giận, người đừng ở đây mà phát ra đại uy áp, nhất định sẽ có án mạng.” Dạ Tư Hàn vội cúi đầu, ôm quyền hướng Diệp Lạc Hy, khẩn xin nàng bình tĩnh lại.
“Lạc Hy thượng thần, xin bớt giận.” Ti Mệnh và Hao Thiên Khuyển vốn đứng gần nàng nhất.
Bọn đều là bằng hữu tốt của Diệp Lạc Hy.
Phải nói là ba tên ngưu tầm ngưu, mã tầm mã Diệp Lạc Hy, Hao Thiên Khuyển và Ti Mệnh đều là những kẻ vô cùng tâm đầu ý hợp.
Nhưng dạo này Diệp Lạc Hy cứ là lạ kiểu gì, khiến Ti Mệnh cũng đâm ra lo lắng theo.
Biết được chiến sự vô cùng cấp bách, mà bản thân Ti Mệnh lại không có phận sự ở chiến trường, cho nên chỉ đành đi theo Hao Thiên Khuyển, dặn dò hắn nhớ để ý nàng một chút.
Không thôi ra đó, tính cách Diệp Lạc Hy xưa nay vốn không toan tính với ai, lại bị bắt nạt thì khổ.
Nhưng mà, hai người còn đang dở cuộc trò truyện thì đã thấy cả người Diệp Lạc Hy tỏa ra sát khí ngùn ngụt kia, lại lắng nghe những lời kia đã nói nàng như thế nào, cả Hao Thiên Khuyển và Ti Mệnh đều hiểu rõ được Diệp Lạc Hy đang cố gắng kìm nén cơn giận, nhưng không ổn nữa rồi, liền không cần tôn ti làm gì nữa, khóc ròng mà nói luôn:
“Lạc Hy à, ngươi có giận thì đến cung của ta, hoặc của Nguyệt Lão, hoặc của Nhị Lang Thần trút giận được mà, đừng có ở đây phát ra đại uy áp được không? Ngươi mà phát ra đại uy áp, tiểu thượng tiên như ta sẽ bị quật chết mất!”Ti Mệnh khóc ròng.
“Lạc Hy à, ta nói ngươi đừng có nổi giận ở đây được không? Cầu xin ngươi đấy nhé.
Có giận thì làm ơn cùng chủ nhân của ta đánh một trận cho thống khoái, đừng có ở đây mà xả giận nha.” Hao Thiên Khuyển cũng nhảy dựng lên, lông da trên người hắn nổi gai ốc vì sợ hãi chính nàng.
Dương Tiễn kéo Dạ Tư Hàn tránh xa Diệp Lạc Hy ra nhất, nghe Hao Thiên Khuyển nói một câu như vậy, chỉ muốn tức hộc máu chết luôn.
Vong ân bội nghĩa.
Diệp Lạc Hy mà tức giận lên, cầm một Nhật Luân kiếm bổ Dương Tiễn hắn làm đôi thì chết mất.
Nhưng mà dù cho có như vậy, Dương Tiễn hắn cũng không phản đối đâu.
Ân cứu mẹ của nàng, hắn còn chưa thể đền đáp nữa a.
Diệp Lạc Hy lạnh lẽo nhìn Ti Mệnh và Hao Thiên Khuyển đang ôm nhau, run cầm cập, ánh mắt như muốn giết người, nàng cười khẩy một cái mà nói rằng: “Ti Mệnh tinh quân, Hao Thiên Khuyển, xin hãy yên tâm.
Bổn thượng thần nhất định sẽ không đả thương các ngài dù chỉ là một cọng tóc đâu.”
Sắc mặt của Diệp Lạc Hy u ám đến mức, Ti Mệnh đứng không vững, suýt chút nữa là ngã rạp ra đằng sau.
Cũng may là có Hao Thiên Khuyển đỡ hắn.
“Lạc Hy à, ngươi đừng nghe người khác nói bậy được không?” Hao Thiên Khuyển muốn ngăn nàng lại, nhưng bị Dương Tiễn kéo lại.
Hao Thiên Khuyển nhìn chủ nhân, chỉ thấy hắn khẽ lắc đầu, rồi đứng im chờ Diệp Lạc Hy mà nói với Hao Thiên Khuyển, Ti Mệnh rằng: “Kết giới của ta sẽ bảo vệ hai người được một lúc, nhưng ráng chịu nhé.
Sẽ bị ù tai, khó thở vài khắc đấy.”
Hả?!
Đương nhiên là, một Huyễn Vương cường giả muốn phát động uy áp thị phi, sẽ đánh động đến rất nhiều cường giả khác ở gần nàng, khiến cho Tiêu Nguyệt Dạ, Độc Cô Tư Dạ, Lâm Túc, Khang Tư, Nữ Oa, Thiên Đế, Thiên Bồng,….
Cùng rất nhiều vị thượng thần khác dù gần dù xa, chỉ cần trong phạm vi Cửu Trùng Thiên đều phải bước đến xem xem, là vị nào phát ra đại uy áp để trấn áp quần phương thế này.
Nhưng khi nhìn thấy Diệp Lạc Hy ở đấy, mà bên cạnh nàng, Dương Tiễn cùng Dạ Tư Hàn, còn có Hao Thiên Khuyển và Ti Mệnh đều không dám can ngăn, chứng tỏ hai người họ đều đã biết, thực lực của Diệp Lạc Hy đã sớm cường đại từ bao giờ.
Diệp Lạc Hy nhìn về phía Thanh Hà