Trans: Nhật Nguyệt Phong Hoa
➻➻➻
Tới cuối cùng Yến Hạ cũng không chờ được đáp án của Minh Khuynh, không khí nàng khổ công tạo dựng bị Văn Bắc Vân phá hoại sạch sành sanh rồi, thêm việc Cung Gian lên núi tìm người, Yến Hạ đành phải đi về làm việc.
Khoảng thời gian sau đó Yến Hạ phát hiện thời gian mình có thể ở riêng với Minh Khuynh ngày càng ít. Sau trận chiến ở Ma Môn, Thiên Cương Minh và tam môn thất phái xảy ra rất nhiều chuyện, các môn phái bắt đầu chỉnh đốn lại nên người tìm tới Ngũ Đạo cũng nhiều hơn hẳn. Yến Hạ không thể không bớt chút thời gian đi chào hỏi bọn họ, nhưng mà như vậy cũng chưa đủ ngăn cản Yến Hạ nghĩ cách ở riêng với Minh Khuynh.
Lúc gặp khách khứa hay xử lý sự vụ Yến Hạ luôn lợi dụng lúc sơ hở gọi Minh Khuynh trong Tứ Tượng Đồ ra, một là lặng lẽ ra hiệu bằng tay với hắn, hai là nhìn nhau cười. Đợi khi nào mọi người đi hết rồi các nàng sẽ trò chuyện dưới ánh đèn, nói những chuyện lúc trước hay chuyện của hiện tại. Điều đó làm Yến Hạ cảm thấy rất vui sướng.
Nhưng Yến Hạ không hề quên trong lúc hai người ở bên nhau vẫn còn Văn Bắc Vân đang ở đó dòm. Nàng nhanh chóng tìm ra vấn đề chỗ Văn Bắc Vân, chỉ cần nàng nhắc tới từ 'thích' với Minh Khuynh Văn Bắc Vân như kiểu bị đạp trúng chỗ đau lập tức nhảy cẫng lên, tờ giấy trên Tứ Tượng Đồ cũng trở nên chật chội.
Để không kinh động đến Văn Bắc Vân nghe lén trong Tứ Tượng Đồ, Yến Hạ nghĩ đủ mọi cách, tìm chữ khác thay thế chữ đó tránh làm Văn Bắc Vân kích động.
Nhưng Văn Bắc Vân càng kích động hơn, thế là vào một ngày nọ Yến Lan Đình mượn Tứ Tượng Đồ qua chỗ mình, Văn Bắc Vân cuối cùng cũng được hiện thân kể khổ với Yến Lan Đình.
Yến Lan Đình buồn cười nhìn Văn Bắc Vân trong tranh, vẻ mặt như xem kịch hay. Y ho nhẹ một tiếng rồi hớp một ngụm canh thuốc rồi đặt chén xuống, cũng không biết có nếm ra mùi vị gì không. Y nói: "Nói đi, ngươi lại bị làm sao rồi?"
"Chuyện Yến Hạ phục sinh Ma Quân ngươi biết rồi đúng không?" Văn Bắc Vân mặt đầy đau khổ nói.
Yến Lan Đình gật đầu, đứng dậy mặc thêm áo khoác.
Tầm mắt Văn Bắc Vân nhìn theo động tác của y, nói: "Kể từ lúc đó con bé lạ lắm."
Yến Lan Đình "Ồ" lên, tò mò hỏi: "Lạ chỗ nào?"
"Nói chuyện lạ lắm." Văn Bắc Vân đáp.
Yến Lan Đình ngồi lên mép giường, ánh mắt hơi ghét bỏ nhìn chén thuốc đặt trên bàn, chẳng hề có ý định muốn bưng nó lên uống, chỉ hỏi: "Nó nói gì? Nó nói thích tên tiểu tử Minh Khuynh đó à?"
Văn Bắc Vân ngập ngừng giây lát, khổ sở nói: "Nó không nói từ 'thích' nhưng mà còn đáng sợ hơn từ đó nữa."
"Hả?" Yến Lan Đình hơi bất ngờ.
Văn Bắc Vân nói: "Tiểu tử đó hỏi nó tại sao lại tìm hắn về, nó nói 'bởi vì ta không muốn không được gặp huynh'. Hỏi nó sao lúc ăn cơm còn nhìn ngó tên tiểu tử đó, nó nói 'Chỉ cần nhìn Minh Khuynh công tử là ta ăn no rồi', lúc bảo nó mau đi ngủ thì nó làm nũng nói không nhìn tiểu tử đấy là không ngủ ngon được!"
Yến Lan Đình: "..."
Văn Bắc Vân và y hoàn toàn cạn lời.
Hai người im lặng hồi lâu, sau đó nghe Yến Lan Đình ho khan một tiếng hỏi: "Minh Khuynh đâu?"
Văn Bắc Vân: "Tiểu tử đó đỏ mặt rồi, bây giờ đang trốn trong tranh không chịu chui đầu ra nè."
Yến Lan Đình im lặng giây lát rồi bất lực cảm thán: "Con bé này ngày càng to gan rồi."
Chưa kể mấy lời tình tứ thế nàng dám nói ra mà chẳng hề đỏ mặt, đến đối tượng như Ma Quân nàng cũng dám chọc.
Văn Bắc Vân thở dài lắc lắc đầu.
Thật ra từ lúc Yến Hạ định đi khắp thế gian tìm kiếm Ma Quân thì Văn Bắc Vân và Yến Lan Đình đã nhận ra quyết tâm của nàng rồi. Nhưng có những lúc biết là một chuyện, chấp nhận chuyện đó khi nó thật sự xảy ra lại là một chuyện khác.
Đặc biệt là vị nào đó chỉ hận không thể bịt tai nhắm mắt làm ngơ khi nghe mấy lời tình tứ của con gái, nhưng sự thật là nghe tuốt tuồn tuột từ đầu tới cuối xong chỉ có thể nhịn trong lòng đến nghẹn.
"Tiền bối." Giọng nói ôn nhu trong trẻo vang lên trong Tứ Tượng Đồ, là giọng của Minh Khuynh "đỏ mặt không chịu chui đầu ra" mà Văn Bắc Vân nói lúc nãy. Hình vẽ của hắn hiện ra trên cuộn tranh, vẻ mặt vẫn rất bình thản, chẳng biết có phải Văn Bắc Vân nói quá không hay là hắn quá hiểu đạo nghĩa nói chuyện. Hắn nhìn hai người trước mặt, nghiêm túc nói: "Không biết hai vị có thể nghe ta nói vài lời hay không?"
Yến Lan Đình nhìn sang Văn Bắc Vân một cái, trong lòng hai người đều có tâm sự riêng. Cuối cùng Yến Lan Đình hỏi: "Lấy thân phận của Ma Quân hay thân phận của Minh Khuynh?"
Minh Khuynh cụp mắt đáp: "Cả hai."
·
Ba người nói chuyện trong phòng một lúc, Yến Hạ chờ ở ngoài phòng đến khi nói xong, bên trong có tiếng bước chân truyền ra nàng mới vội vã bước lên trước.
Yến Lan Đình không ra khỏi phòng, chỉ vịn tường đứng kế bên cửa, bên cạnh có Lâm Mạn Thảo trông coi. Trong viện gió thổi mạnh, với tình hình sức khỏe của y hiện tại đương nhiên không thể tùy tiện ra khỏi cửa. Tứ Tượng Đồ bay lơ lửng bên cạnh y, sau khi thấy Yến Hạ tới thì bay lại gần nàng. Yến Hạ đón lấy Tứ Tượng Đồ, nhìn Văn Bắc Vân trong tranh hỏi nhỏ: "Cha, cha nói gì với cha lớn vậy?"
"Toàn nói chuyện đúng đắn thôi con đừng có hỏi." Tâm tư Văn Bắc Vân còn đang treo trên chuyện lúc nãy nên đáp bừa một câu.
Yến Hạ nhìn ra sơ hở, truy vấn tiếp: "Chuyện đúng đắn cỡ nào?"
Văn Bắc Vân: "Tóm lại là đúng đắn hơn mấy lời con nói với tên tiểu tử Minh Khuynh kia nhiều."
Yến Hạ: "..."
Tới nước này Yến Hạ có nhanh nhạy cỡ nào cũng đáp không được nữa, nàng cầm Tứ Tượng Đồ rồi nhìn Yến Lan Đình đứng trước cửa phòng một cái, nàng nghi hoặc nhưng không biết phải nói thế nào. Ngay lúc ấy, một đệ tử Ngũ Đạo gấp gáp chạy tới, vội vã nói: "Tông chủ! Yến tiên sinh! Thần Lâu Viện chủ quay về rồi!"
Yến Hạ sửng sốt, viện chủ Thần Lâu Viện Nam Cung Huyền. Từ ngày chia tay ở Ma Thành nàng không gặp lại hắn nữa, sau này có cho người đi tìm khắp nơi nhưng không có kết quả, bây giờ hắn trở về Thương Nam Sơn rồi.
Có điều không biết chuyện giữa hắn và Chẩm Linh cô nương kia ra sao.
Yến Hạ không có thời gian suy nghĩ vấn đề này vì sau đó đệ tử nọ lại nói tiếp: "Nam Cung viện chủ… đang bị trọng thương, hôn mê bất tỉnh."
Nghe tin nay, sắc mặt Yến Hạ thoáng chốc nặng nề, nói: "Ngươi dẫn bọn ta qua đó đi."
"Vâng."
·
Trên đường đi Yến Hạ đã tìm hiểu rõ tình hình từ đệ tử Ngũ Đạo nọ. Lúc viện chủ Thần Lâu Viện Nam Cung Huyền về đến người đã hôn mê bất tỉnh, có lẽ có ai đó đưa hắn về