Hiệu quả … khá tốt nhỉ……Chân Tiểu Tiểu ném từng viên từng viên Hương Nhị Đan trong tay ra ngoài Khóa Sơn Đại Trận, không nghĩ tới đồng thuật không có chút tác dụng gì với mình của cá sấu yêu, kỳ thực lại bá đạo như thế!Trước đó thật là trách oan Tiểu Thấu Minh rồi, nên khen thưởng thêm vài viên thuốc nhỏ mới đúng.
Sau một nén hương, Trọng Tử Hưng không hề có dấu hiệu tỉnh lại, mà càng lúc càng lún sâu vào ác mộng.
Vì muốn giành được hảo cảm của Chân Tiểu Tiểu, đổi lấy nhiều mỹ vị hơn nữa, bản thân cá sấu yêu đã không từ bất cứ thủ đoạn nào.
Nó liên tục thi triển đồng thuật, một lần lại một lần hung hăng dày xéo linh hồn của Trọng Tử Hưng, đồng thời lột sạch pháp bảo trên người hắn vứt đầy đất, để Chân Tiểu Tiểu vô tình nhặt được.
“Nhị đệ, ngươi đi chết đi, từ khi có ngươi, phụ thân không chơi với ta.
”Trong lúc ý thức tan rã, tội ác cả đời hoàn toàn bại lộ trước mắt thế nhân.
“Nương! Không phải ta đẩy đệ đệ xuống giếng, là chính hắn không cẩn thận!”“Ha ha ha ha! Hồ Nhị, đồ ngu xuẩn! Là sư phụ của ta thì sao? Còn không phải bị ta học trộm Vân Long Thuật sao?”“Tỷ tỷ, ta không bao giờ giết sói nữa! Anh anh anh anh…”“Không!”Mơ mơ hồ hồ nói mớ mấy chục câu lộn xộn, giọng Trọng Tử Hưng đột nhiên rít cao tám độ!“Trọng Tử Hưng ta là thiên kiêu của Thất Diệp Cốc! Ta có lực lượng phong vân nghiêng trời lệch đất! Thứ đầu trâu mặt ngựa các ngươi, đừng hòng làm nhục ta!”Linh hồn đã đứng trước bờ vực thẳm, nhưng trong lòng Trọng Tử Hưng còn chút ý chí cuối cùng vẫn đang cố sức phản kháng!Hắn quên đi quá khứ của chính mình, mà thứ duy nhất không vứt bỏ được, lại là cơ duyên và tiền đồ cướp từ Việt Hồng Quang.
Lực lượng phong vân!Giúp hắn đạt tới sức mạnh tối thượng, giúp hắn đạp lên thiên tài Kỷ Thanh Y của chủ mạch!Ơ?Khi Trọng Tử Hưng gào thét, trên trán hắn đột nhiên hiện ra hư ảnh bạch xà.
Tiểu Chúc Chúc bước lên phía trước, tò mò duỗi ngón trỏ chọc chọc giữa mày hắn.
Chỉ vừa chạm nhẹ, một con rắn nhỏ như mây như khói lập tức chui ra từ dưới da Trọng Tử Hưng, quyết tuyệt vứt bỏ chủ cũ, bò lên đỉnh đầu trọc lốc của Tiểu Chúc Chúc lấy lòng cọ cọ, rồi nhanh chóng hóa thành một sợi tóc trên đầu hắn.
“Không! Lực lượng của ta! Bạch xà của ta!”Sau khi mất