“Tiểu nha đầu, tóm được ngươi!”Tin tức Thanh Nhãn Sồ Ưng mang về khiến Trọng Tử Hưng hưng phấn không thôi.
Hắn quẳng Việt Hồng Quang sang một bên, vội vàng lần theo dấu tích của Chân Tiểu Tiểu, mấy ngày trước đã đến đỉnh núi nàng đang đứng, chẳng qua vẫn luôn trốn trong sơn động, để Thanh Nhãn Sồ Ưng thay mình giám sát động tĩnh.
Đánh giá tất cả đệ tử tinh anh Thất Diệp Cốc, thực lực của Trọng Tử Hưng tuy rằng không tính là cao nhất, có điều nếu xét kiên nhẫn, hắn xếp thứ hai thì không ai dám nói mình đứng đầu.
Sau khi biết trong tay Chân Tiểu Tiểu có Chu Qủa ba trăm năm tuổi chỉ tìm được ở dược điền, hắn cũng không lập tức hành động.
Bởi vì hắn cực kỳ hứng thú với Chân Tiểu Tiểu.
Trải qua mấy ngày quan sát, mặc dù Trọng Tử Hưng không thấy nàng vào dược điền, nhưng đã phát hiện ra một sự thật vô cùng kinh người.
Nàng này … thế mà có thể điều khiển yêu thú trong rừng!Trước đó Chân Tiểu Tiểu và tên ngốc cưỡi sói tới đây, sau khi con sói lông đen đó rời đi còn từng gặp Bạch Cốt Phong và Thổ Giáp Thú.
Điều đáng nói là, những độc thú hung tàn trong mắt đệ tử của Thất Diệp Cốc, ở trước mặt nàng lại ngoan ngoãn như mèo, thái độ a dua nịnh nọt đến cực điểm!Đây có lẽ chính là lí do tại sao nàng hái được linh thảo?Vì nghiệm chứng ý nghĩ của mình, Trọng Tử Hưng còn cố ý đi tìm Độc Nhãn Lang, thấy nó lang thang một mình lập tức bắt về lột da mở não, cẩn thận nghiên cứu một phen.
Nếu một con yêu thú bình thường phải chịu tra tấn kinh khủng bực này, thì đã chết từ lâu, nhưng trong cơ thể Độc Nhãn Lang ẩn chứa một cỗ sinh cơ bàng bạc, níu kéo chút hơi tàn cuối cùng của nó.
Mẹ kiếp!Thiên lý ở đâu?Các đệ tử Thất Diệp Cốc vì một gốc Phất Hoa Diệp mà tranh đoạt ngươi sống ta chết, vậy mà một con sói ti tiện, lại có thể dùng tinh hoa của Chu Quả để mạnh mẽ kéo dài sự sống!Phí phạm của trời a a a!Không sao, toàn bộ những thứ tốt này, rất nhanh sẽ thuộc về bản thiếu!Tầm mắt Trọng Tử Hưng dừng trên người Chân Tiểu Tiểu.
“Không cần nhìn ta bằng ánh mắt đó, tiểu bảo bối.
”Lơ đi khuôn mặt nhỏ tái xanh của Chân Tiểu Tiểu, Trọng Tử Hưng cười khanh khách cúi thấp thân thể, một chân đạp lên cổ Tiểu Hắc Mao đang sắp tắt thở.
“Nào, ngoan ngoãn nói ra bí mật của ngươi.
”“Nếu nghe lời, ngày sau cùng bản thiếu kết thành đạo lữ, ngươi và ta sẽ nắm giữ toàn bộ Thất Diệp Cốc!