Không biết trôi qua bao lâu, Chân Tiểu Tiểu tỉnh lại từ bóng tối lạnh lẽo.
Tả hộ pháp Tà Long Tông Cừu Hận Thủy bị ánh đao màu đen chém trúng, không rõ sinh tử biến mất vô tung.
Có điều Tiểu Chúc Chúc chìm dưới dòng Nhạc Hà cuồn cuộn, cũng không trở về.
Xoa xoa huyệt Thái Dương căng nhức, lại xoa xoa bộ ngực sau khi cắn nuốt hắc đao thì lớn một vòng, tâm tình Chân Tiểu Tiểu vô cùng thấp thỏm bất an.
Tuy rằng tên ngốc da dày thịt béo, nhưng bị Hoàng mũi to ám toán nhốt vào cái tủ cùng một tảng băng, rồi rơi từ chỗ cao như vậy vào trong nước, không biết có bị thương hay không? Có thể sẽ chết hay không?Chưa hết, vì sao ngực mình bị trúng một đao, mà sau đó còn bộc phát ra lực lượng mạnh mẽ đánh bại cường giả Khai quang?Không có quá nhiều thời gian suy nghĩ, Chân Tiểu Tiểu trèo xuống từ vách đá cao cao, gọi ra cá sấu yêu đang dưỡng thương, cưỡi nó bơi trên mặt nước dập dềnh mênh mang xuôi dòng tìm kiếm.
“Tiểu Chúc Chúc? Tiểu Chúc Chúc?”Giọng nói hơi chút khàn khàn vang vọng kéo dài không dứt, hoà vào tiếng sóng lớn gầm gừ.
Nháy mắt, thời gian đã qua hơn một tháng.
Cổ Nhược Khinh từ Nhạc Hà thượng tông trở về cốc, phát hiện ngày săn thú gặp bất lợi, toàn bộ sơn môn bị cháy trơ trụi, tức giận!Phát hiện Hoàng Dược lão mất tích, tức giận!Phát hiện Thất Diệp Đỉnh biến mất, tức giận!Phát hiện Chân Tiểu Tiểu không thấy bóng dáng, giận không thể át, nổi trận lôi đình, thiếu chút nữa lại đốt trên dưới sơn môn một lần!Mười ngày sau, đệ tử truyền thừa của chủ mạch Kỷ Thanh Y xuất quan, thành công Trúc cơ! Nhưng đối mặt với sự ân cần quyến rũ của vô số thiếu nữ như hoa như ngọc, lần đầu tiên hắn không mở tiệc chúc mừng, không ôm ấp mỹ nhân thưởng rượu nghe khúc, mà thét dài một tiếng rồi bay ra sơn môn, tìm kiếm tung tích của Chân Tiểu Tiểu khắp nơi.
Cùng hắn đồng hành, còn có La Uy.
“Gia gia, sao mấy nay chúng ta không ra sông đánh cá, Phi Nhi thật nhàm chán!” Một thiếu niên có làn da ngăm đen lôi kéo tay gia gia không ngừng đặt câu hỏi.
Người thôn Tuần bọn họ đời đời đánh cá săn thú mà sống, nhưng những ngày gần đây, tất cả thuyền đánh cá đều bỏ neo ở bến tàu, không một người ra sông.
“Nhịn một chút.
” Lão gia tử đầu tóc hoa râm nhét con thỏ rừng nướng vào trong ngực thiếu niên, đột nhiên một trận cuồng phong thổi tới.
“Xuỵt, ngươi nghe, thủy quỷ lại đến lấy mạng! Ngàn vạn đừng cười! Cười sẽ mất mạng!” Vẻ mặt lão gia tử hoảng sợ, bịt chặt miệng thiếu niên.
“Tẩu tẩu … tiếu tiếu … tẩu tẩu … Nghe thấy lời ta thì lên tiếng đi……”Thiếu niên lắng nghe, trong tiếng gió đích xác xen lẫn tiếng khóc