Chân Tiểu Tiểu nhảy vào núi thí luyện của Thất Diệp Cốc không bao lâu, lại một bóng người vụt ra từ trong rừng, tốc độ so với thiếu nữ lúc trước chỉ có hơn chứ không kém.
Vẻ ngoài người này kỳ dị, rất nhanh đã trở thành mục tiêu cho đám người vây xem nhìn chằm chằm.
“Ôi trời ạ, người này bị thương thật nặng! Là bị lửa thiêu sao?”“Xấu kinh! Ha ha ha ha! Thật sự quá mất mặt xấu hổ, trên đời làm sao lại có tên xấu xí như vậy?! Các ngươi xem, hắn có giống heo hay không?”“Một trăm lượng, hắn cũng trước mười!”Lần này, không đợi nhà cái hỏi, Lý công tử ăn chơi trác táng đã ném trăm lượng bạc ròng xuống bàn đánh cược.
Dân chúng xung quanh một lần nữa sôi trào, lại lần nữa bị sự hào phóng của Lý công tử làm mới tam quan, bọn họ vô cùng kinh ngạc và tán thán, đều quăng ánh mắt ghen ghét tới nhà cái.
Tên may mắn này, cả buổi sáng vẫn chưa làm gì, đã dễ dàng kiếm được hai trăm lượng bạc, bấy nhiêu đó cũng bằng thu nhập mấy năm của gia đình bình thường nha!“Đa tạ Lý công tử! Đa tạ Lý công tử!” Nhà cái mừng đến mức cái trán ứa mỡ, sắc mặt hồng rực.
“Đáng chết! Bổn thiếu cũng cược một trăm lượng bạc ròng! Đánh cược biểu ca Việt Hồng Quang của ta trước mười!”“Ta cũng vậy! Một trăm năm mươi lượng!”Đám cậu ấm của Việt gia không nhịn được nữa đều ra tay, hôm nay bọn họ có hơn trăm người đến đây, tất cả tới để trợ oai cho Việt Hồng Quang, nhưng tên Lý Trọng Quang chết tiệt, chỉ cược cho rác rưởi, không cược thiên tài, rõ ràng là muốn đối ngịch với bọn họ.
“Đối nghịch?”Xư Lí Thần Quang lắc lắc đầu, hắn không có ý nghĩ so sánh với ai, là do gần đây thích lãng phí bạc mà thôi.
Ở Bắc Nham, thứ kim loại màu vừa mềm vừa nhẹ này không thể đúc kiếm, chỉ có thể xây nhà, không nghĩ tới khi đến Đông Linh, lại có thể mua đồ ăn, mua việc vui, mua nữ nhân, mua mạng người, thật sự rất tiện dụng.
Nghĩ đến đó, đáy mắt của vị Thế tử Bắc Nham dùng tên giả đến xem lễ bỗng nhiên lập loè sự sắc bén, sóng ngầm mãnh liệt.
Không biết gia gia đã lặng lẽ đoạt xá người nọ chưa? Qua đoạn thời gian này, sẽ trở nên bận rộn rồi.
Còn có, quẻ tượng đã ám chỉ ta có tình kiếp, không biết tình kiếp ở nơi nào?Xư Lí Thần Quang đưa mắt nhìn bốn phía, xung quanh đều là dạng phấn son thô tục, mà phần lớn những người đang thí luyện ở đây cũng xuất thân hương dã, linh căn hỗn tạp, rốt cuộc chỉ là tông môn cấp ba thí luyện thu đồ đệ, sao có thể xuất hiện nhân vật xuất chúng?Vô cùng mất hứng, Xư Lí Thần Quang không nhịn được, tiếp tục thầm khinh bỉ nữ tử của Đông Linh chỉ biết bôi son trét phấn, uốn éo kiểu cách trong lòng.
Lại nghĩ tới đám muội tử nóng bỏng ở quê nhà, liếm mũi đao uống rượu mạnh, ngực lớn mông cong, hắn cảm thấy tám phần là do linh khí ở Đông Linh và Bắc Nham khác biệt, mới ảnh hưởng tới chỉ