Tiếng cười to càn rỡ đánh thức khu rừng đang chìm trong giấc ngủ say.
Vô số độc trùng dã thú ló đầu ra từ hang ổ ấm áp của mình, tiếp đó kinh ngạc nhìn thấy bóng dáng con nhện tám mắt chạy như điên khắp rừng.Nhưng điều hoang đường nhất không phải là Thú vương chết đi rồi sống lại, mà là trên lưng bậc vương giả cao ngạo như nó còn ngồi hai nhân loại!Nữ tử ôn nhu yêu kiều, tấm lưng nam tử cao ngất."Trời đổi rồi…!" Có con cáo già thở dài một tiếng.Ếch độc và Thổ Giáp Thú từng bị tên ngốc đánh cho nhừ tử cũng đang ôm nhau run bần bật.
Mà cá sấu yêu vẫn tiếp tục rình rập chưa chịu từ bỏ, hiện nằm bò trên Khóa Sơn Đại Trận của Thất Diệp Cốc như có điểu suy nghĩ.Khi Bát Nhãn Tri Chu khổng lồ chở hai người trở về, phía sau Tiểu Chúc Chúc đã có thêm một cái sọt trúc lớn, bên trong toàn bộ đều là thảo dược thành thục mới hái, thậm chí còn có vài cọng trăm năm tuổi.Bị đám độc thú sinh sôi nẩy nở điên cuồng ngăn cản, rất nhiều năm rồi chưa có ai vào rừng hái dược thảo, nếu người khác nhìn thấy thu hoạch của Chân Tiểu Tiểu lúc này, đừng nói đệ tử Dược Các, mà ngay cả bản thân Hoàng dược lão cũng sẽ ghen tị đến chết.Với phương pháp gần như là gian lận, Chân Tiểu Tiểu nhanh gọn lẹ trở thành bá chủ của rừng rậm Hắc Điền, ôm trọn dược điền, hơn nữa thú cưỡi là tiểu đệ nhện lớn, trong lòng nàng chợt dâng lên một cỗ cảm xúc tự hào nồng đậm.Nàng thuận tay cầm lên một cây Nhân Sâm năm mươi năm từ trong sọt trúc, cọ cọ bùn trên đó lên váy rồi gặm, coi Nhân Sâm không khác gì cải trắng."Cuối cùng thì không cần ăn Ích Cốc Đan nữa, thứ quỷ kia quá khó nuốt."Nhân Sâm vào miệng, Chân Tiểu Tiểu lập tức cảm thấy vừa lòng thoả ý.Đan dược của Đại trưởng lão Nguyên Phong rất tốt, đáng tiếc hương vị chả ra sao mà chỉ có vài viên.
Nếu không tìm được đồ ăn mới, vậy sớm muộn cũng gầy thành xác khô.Hiện tại có Nhân Sâm lót dạ, trong bụng Chân Tiểu Tiểu thậm chí chậm rãi dâng lên một dòng nước ấm dễ chịu."Nghe Tương Khiêm sư huynh nói.
.
.
Ngưng Khí Đan mà đệ tử Ngưng khí dùng có thành phần chủ yếu là Nhân Sâm.
Nhưng lượng Nhân Sâm phân cho đệ tử Dược Các mỗi tháng, sợ là cộng lại còn không bằng một miếng ta vừa cắn, nếu không tiêu hóa toàn bộ dược tính, thật sự có chút lãng phí."Xoay người tụt xuống, trở về dược điền, Chân Tiểu Tiểu ngồi xếp bằng trên mảnh đất rộng trước nhà tranh, lấy ra khẩu quyết Ngưng khí từ trong lòng ngực đặt lên đùi."Tiểu Chúc