Trong đội ngũ, có chim bay trên trời, có thú chạy dưới đất, có côn trùng chui rúc … Dưới sự chỉ huy của Thú vương, chúng nó dùng răng nanh gặm xuống trái cây từ cổ thụ cao cao; lấy vuốt sắc đào lên rễ cây chôn sâu dưới nền đất; cào rách vỏ cây cứng rắn, cạy ra tinh hoa; đẩy đổ cây lớn, vặt đi búp non!Chưa bao giờ phát hiện, móng vuốt thô to của độc thú lại linh hoạt như vậy, ngay cả giống loài cộng sinh ẩn sâu trong thân cây cũng không bỏ qua.Chỉ giây lát, Nhân Sâm, Chu Quả, Linh Chi, Tiếu Oanh Đằng, Kim Thai Quả, Huyết Tích Tử, Quỷ Lôi Mộc, Cổ Linh Hoa,.
.
.
đã chất thành núi dưới chân Chân Tiểu Tiểu, nhìn hoa cả mắt.Một vườn thuốc rộng như vậy lại trở nên trụi lủi một mảnh, giống như mới bị cường đạo ghé thăm, cướp sạch không buông tha thứ gì cho dù là cây non mới mọc nhỏ bé yếu ớt nhất.
Đàn thú vô cùng kích động, thở phì phì như trâu, trong lòng sinh ra sự sảng khoái xưa nay chưa từng có!“Có tiền đồ!”Thấy nhóm độc thú làm việc càng nhanh nhẹn cẩn thận hơn Tiểu Chúc Chúc, sự mệt mỏi trong bảy ngày luyện đan liên tiếp cũng tan thành mây khói, Chân Tiểu Tiểu không khỏi vươn ngón cái với chúng nó.“Vất vả cho các ngươi, tiếp tục đi mấy vòng, đào ba thước đất moi toàn bộ thứ tốt ở khu vực Bách Trạch ra cho ta, không được bỏ sót một cái!”Nhìn lúm đồng tiền nhộn nhạo trên má Chân Tiểu Tiểu, đám yêu thú đồng loạt run bần bật trong lòng, vốn cho rằng bản thân đã đủ hung tàn, không ngờ Chân Tiểu Tiểu còn thâm độc hơn chúng nó.Qua nhiều năm như vậy, hạt giống của một số loài trong dược điền dần dần theo gió bay đến khu vực Bách Trạch, nếu đã có toàn bộ thảo dược ở vườn thuốc rồi, lẽ ra nên chướng mắt những cây con rải rác ngoài kia mới đúng.Thế nhưng, Chân Tiểu Tiểu vẫn ra lệnh đào sạch tất cả, đây rõ ràng là muốn nguồn dược liệu của Thất Diệp Cốc bị tuyệt chủng mà!Đủ độc! Đủ cay!Tính tình này.
.
.
chúng nó thích!Nhìn bầy thú nhanh chóng tản ra bốn phía khu rừng, Chân Tiểu Tiểu hài lòng gật gật đầu.Nàng cầm lên chiếc túi thêu hình con thuyền của Tiểu Chúc Chúc, vốn định bỏ tất cả dược liệu vào túi, nhưng đúng lúc này, Thú Linh Thạch trong tay chợt lóe lên ánh sáng xanh lục, nuốt hết thảo dược trước mặt.Chân Tiểu Tiểu sững người một lúc, sau đó bóp chặt bình sứ nhỏ, gọi Tiểu Hắc Mao chở nàng tới cạnh Khoá Sơn Đại Trận.Thú Linh Thạch này quái dị cũng không phải chuyện ngày một ngày hai,