"Tiểu Lạc, tướng không phải bẩm sinh được "Tiểu vô tướng thần đoán thuật" rèn ra còn có một lợi ích tuyệt vời khác." Đạm Đài Lam tiếp lời.
Dù biết trước mắt chỉ là hình ảnh được cha mẹ lưu lại thôi, nhưng Lý Lạc đã lập tức lên tinh thần, tỏ vẻ hai người phải nói cho xong, không xong thì ta không ngủ.
"Phần lớn tướng bẩm sinh bình thường đều chỉ có duy nhất một nguyên tố, còn tướng do "Tiểu vô tướng thần đoán thuật" rèn ra lại khác, bởi vì nó chứa hai thuộc tính nguyên tố, một chính một phụ."
"Hai thuộc tính này nếu có thể lựa chọn thuộc tính bổ trợ cho nhau thì hiển nhiên sẽ như hổ mọc thêm cánh. Tuy rằng cũng có một số thiên tài địa bảo có khả năng làm cho tướng cung của con người sinh ra một loại nguyên tố khác, nhưng xác suất ấy quá mức nhỏ bé, nhiều lắm cũng chỉ giúp cho người ta lợi hại hơn chút thôi, kém xa bộ tướng tính có một nguyên tố chính và một nguyên tố phụ của con."
"Tuyệt quá tuyệt quá!"
Lý Lạc dùng sức vỗ tay, tất nhiên hắn biết rõ điều này đáng quý tới mức nào, nếu hắn lựa chọn tướng nguyên tố hỏa làm chính, sau đó lại thêm tướng nguyên tố lôi làm phụ, hỏa và lôi bổ trợ nhau, chắc chắn sẽ giúp sức công phá của tướng lực của hắn tăng lên cực lớn.
Nghĩ đến đây, hắn đã có chút kích động không kìm chế nổi. Thế này thì đúng là không tướng hơn xa bẩm sinh có tướng!
"Khụ, nhưng mọi chuyện khó mà hoàn hảo hoàn toàn được, tuy tướng không phải bẩm sinh vô cùng phù hợp với thể chất không tướng, nhưng cũng có chỗ thiếu hụt, đó là phẩm giai của tướng được rèn ra mới đầu sẽ không vượt qua tứ phẩm." Lý Thái Huyền đột nhiên ho một tiếng, nói.
Lý Lạc lập tức sững sờ, có chút chần chừ, tướng tứ phẩm, phẩm giai này đúng là hơi thấp, chênh lệch quá lớn so với Quang Minh Tướng cửu phẩm của Khương Thanh Nga.
Với sự chênh lệch phẩm giai này, e rằng cho dù tướng không phải bẩm sinh của hắn có thể nắm giữ hai loại nguyên tố chính phụ cũng không làm nổi trò trống gì.
Nhưng sự chần chừ ấy chỉ vỏn vẹn trong một thoáng, dù sao tình hình bây giờ của hắn đã tệ đến mức không thể tệ hơn, cho dù là tướng tứ phẩm cũng đã là tốt lắm rồi!
"Tất nhiên con cũng không cần phải vội, tuy điểm xuất phát của tướng không phải bẩm sinh hơi thấp, nhưng lại có thể dùng phương pháp khác để giúp nó tăng phẩm." Đạm Đài Lam thương nhi tử nhất, nàng bình tĩnh nói.
Lý Lạc bừng tỉnh đại ngộ, không sai, trên thế gian này có vô số diệu dược kỳ bảo, chúng có tác dụng làm tăng phẩm giai của tướng tính. Có một chức nghiệp đặc biệt gọi là Tôi Tướng sư, có thể luyện chế ra vô số linh thủy đặc biệt giúp rèn luyện tướng tính, được vô số Tướng sư hoan nghênh.
Nhưng phương pháp sử dụng ngoại vật để làm tăng phẩm chất của tướng tính này chung quy vẫn có hạn chế, bình thường có thể tăng tướng tính lên một hai phẩm đã là cực hạn.
Nếu điểm bắt đầu cao nhất của tướng không phải bẩm sinh của hắn chỉ có tứ phẩm, thì sau khi tăng lên, nhiều lắm cũng chỉ dừng ở ngũ hoặc lục phẩm.
"Tiểu Lạc đang lo lắng sử dụng ngoại vật để làm tăng phẩm chất của tướng tính vẫn có cực hạn sao?" Trong lúc Lý Lạc đang suy nghĩ, Lý Thái Huyền bỗng nhiên cười nói.
"Ồ?" Nhìn thấy nụ cười đó của Lý Thái Huyền, Lý Lạc không nhịn được mà hơi chớp mắt, chẳng lẽ ngay cả thiếu sót này cũng có thể bổ sung vào?
Ngay khi vẻ mặt Lý Lạc đang tràn ngập mong đợi, Đạm Đài Lam bên cạnh bỗng ho nhẹ
một tiếng, cắt ngang lời Lý Thái Huyền đang chuẩn bị thốt ra, nàng hơi bất mãn nói: "Cái gì cũng bị ngươi nói hết thì ta còn gì để nói với Tiểu Lạc nữa?"
Lý Thái Huyền hiển nhiên hơi ngẩn ra, vội vàng nói: "Thật xin lỗi lão bà, lão bà, ta sai rồi, ngươi nói cho nhi tử tiếp đi."
Lý Lạc nhìn thấy cảnh này thì không nhịn được mà lắc đầu, mong muốn sống sót này của cha đúng là không chê đi đâu được, đây là bị đánh cho quen đúng không vậy?
"Tiểu tử, có phải đang cười nhạo cha ngươi không đó?"
Dường như quang ảnh của Lý Thái Huyền biết được phản ứng của Lý Lạc khi nhìn thấy cảnh đó, lập tức hừ một tiếng, sau đó vô cùng nghiêm túc nói: "Con còn nhỏ, con không hiểu, không phải là ta đang sợ mẹ con, mà là vì quá yêu mẹ con thôi, ta cũng đã nói với con rất nhiều lần, yêu lão bà là gia huấn đầu tiên của nhà chúng ta, về sau con ở với Thanh Nga cũng phải bảo vệ gia quy cho vững vào đấy có biết không?"
Lý Lạc nghe thấy vậy thì không nhịn được cười lạnh một tiếng, cha, nếu mỗi lần ngươi nói lời đó với ta mà không có dấu bàn tay trên mặt thì ta đã tin rồi.
Nhưng nhắc đến Khương Thanh Nga, Lý Lạc lại thở dài một hơi, Khương Thanh Nga gần như là do một tay mẹ nuôi nấng lớn lên, nên tính cách hai người khá giống nhạ, động một chút là lại muốn đánh hắn.
Thế thì về sau phải làm sao bây giờ.
Trong lòng chất chứa ưu sầu, Lý Lạc ngẩng đầu nhìn bóng dáng cha mình, dường như Lý Thái Huyền cũng hiểu rõ suy nghĩ trong lòng hắn, nhất thời hai phụ tử đều có chút bi thương.
"Lý Thái Huyền, ngươi đừng có ở đây đùa giỡn làm lãng phí thời gian của ta nữa được không vậy?" Ngay khi phụ tử đang chua xót trong lòng, Đạm Đài Lam hơi nhếch lông mày lên nói.
Lý Thái Huyền nghe vậy, tranh thủ thời gian gật đầu biểu thị mình đã biết.
Sau đó Đạm Đài Lam nhìn về phía Lý Lạc, giọng điệu nàng trở nên dịu dàng: "Hạn chế tăng phẩm giai dựa vào ngoại vật của tướng tính chỉ nhằm vào tướng bẩm sinh, bởi vì cho dù xử lý những ngoại vật kia như thế nào thì sẽ luôn còn sót lại một ít tạp chất, những tạp chất này tích lũy dần dần khiến cho tướng cung phong bế hoàn toàn, tướng tính không thể tiếp tục tăng thêm phẩm giai nữa."
"Không tướng của con không ở trong phạm vi này, bởi vì tướng cung của người khác bẩm sinh đã có thuộc tính, cho nên sẽ bài xích những ngoại vật rèn luyện đó. Nhưng con lại không có tướng cũng không phân chia thuộc tính, không là không, không cũng đại biểu rằng có thể dung hợp vạn vật."
"Cho nên tướng của con có thể liên tục tăng lên dựa vào ngoại vật, tuy phẩm giai càng cao thì độ khó lại càng lớn, nhưng con thật sự có cơ hội làm tướng của mình trở nên hoàn mỹ."
Truyện convert hay :
Tới Cửa Con Rể Diệp Thần