***
Không chỉ có mình Nam Chu suy nghĩ đến vấn đề này.
Giờ phút này, hai anh em nhà họ Đới cũng nhất trí cao độ với điều ấy, bọn họ nhìn chằm chằm từng động tác của Giang Phảng muốn nhìn ra bóng dáng của gian lận.
Giờ phút này, Giang Phảng trở thành điểm tập trung của mọi cảm xúc trong sòng bạc.
Tò mò, căng thẳng, nghi ngờ, tức giận, bất an.
Giang Phảng đã sớm quen với việc bị người khác nhìn chằm chằm, không hề để tâm đến điều đó.
Nhân lúc xử lý quân xúc xắc, anh bớt chút thời gian rảnh tặng cho Nam Chu một nụ hôn gió từ đầu ngón tay.
Người bình thường sẽ chỉ hiểu ý và mỉm cười với hành động giống như của anh.
Nhưng Nam Chu nghiêm túc bắt lấy nó giữa không trung, đan hai tay vào nhau, giấu chiếc hôn gió bay tới trong lòng bàn tay.
Giang Phảng cúi đầu, ôm lấy tim mình, khẽ mỉm cười.
Cảm ơn, ngọt ngào quá.
Giang Phảng cầm xúc xắc lần thứ hai, đưa ra trước mặt mọi người như thường lệ, ánh mắt hai anh em nhà họ Đới không khỏi nhìn theo quân xúc xắc chuyển động.
Xúc xắc, chính là đối tượng đầu tiên bọn họ nghi ngờ.
Ba quân xúc xắc này, vẫn còn là ba quân xúc xắc ban đầu bọn họ đưa ra sao?
Trên người Giang Phảng chỉ có một đôi xúc xắc đạo cụ, một quân bốn mặt, một quân mười hai mặt, bề ngoài không phù hợp, hơn nữa cũng chỉ có chức năng dùng để kiểm tra độ khó và tính chất của phó bản.
Hai anh em nhà họ Đới có góc nhìn của Thượng Đế rõ ràng điều này hơn ai hết.
Lẽ nào Giang Phảng lợi dụng lúc bọn họ không chú ý đã thuận tay lấy một quân xúc xắc bình thường ở nơi nào đó trong sòng bạc.
Nhưng từ lúc Giang Phảng đảm nhiệm vị trí Dealer của ván này, anh đều chưa từng rời khỏi bàn cược.
Lẽ nào có ai đó đưa xúc xắc cho anh?
Là Nam Chu đến gần quan sát Giang Phảng đổ xúc xắc ư?
Hay Lý Ngân Hàng nhân cơ hội đổi chip đã rời khỏi bàn cược hai lần.
… Không đúng.
Đều không phải.
Khoảng thời gian nghỉ ngơi đầu tiên, Đới Học Lâm đã đứng yên ở bàn cược không rời khỏi một bước.
Khoảng thời gian nghỉ ngơi thứ hai quá ngắn, chỉ đủ cho Lý Ngân Hàng đi đổi chip mà thôi.
Mà nhân thời gian nghỉ ngơi, Giang Phảng luôn ngồi nghịch xúc xắc.
Trong và ngoài màn hình đều có vô số ánh mắt, anh ta đã làm điều đó trước bao nhiêu ánh mắt thế nào đây?
Đới Học Bân nhìn Khúc Kim Sa, hi vọng ông ta có thể đưa ra một lời giải thích hợp lý.
Khúc Kim Sa ở sòng bạc đã lâu, là một tay lão luyện, chưa biết chừng có thể nhìn ra được điều gì.
Chẳng qua hắn phải thất vọng rồi, ngay sau đó Khúc Kim Sa lắc đầu.
Trước giờ Khúc Kim Sa đều xử lý bài rất tốt.
Cho dù lần đầu cược với Giang Phảng, ông ta bị lừa bằng lá bài gian lận mà Giang Phảng trộm được.
Nhưng khi ấy trong sòng bạc đông người chen chúc nhau, tình huống phức tạp, có một số điểm ông ta không chú ý đến cũng là lẽ thường.
Hôm nay sòng bạc chỉ có vài ba người, ngoại trừ Lập Phương Chu ra thì toàn người của mình.
Suốt cả quá trình Giang Phảng đều ngồi trước bàn cược.
Hiểu biết của Lý Ngân Hàng và Nam Chu về sòng bạc đều chỉ ở mức độ tốt hơn “không biết gì” một chút thôi.
Dưới điều kiện không giao lưu thông tin thực chất mà để ba người họ phối hợp với nhau, hoàn thành một loạt thao tác “tìm kiếm ba quân xúc xắc”, “đưa tới trước mặt Giang Phảng”, “hoàn thành trao đổi xúc xắc cũ mới” gần như là nhiệm vụ không tưởng.
Lẽ nào… vấn đề không nằm ở xúc xắc.
Trong lúc lòng hắn còn tràn ngập nghi ngờ, âm thanh xúc xắc như nước chảy chợt vang lên.
Vẫn như cũ, đột ngột bắt đầu, cũng bất ngờ dừng lại.
Tốc độ đặt cốc xuống nhanh tới mức người ta không kịp nhìn rõ.
Giang Phảng hỏi:
– Lớn, hay nhỏ?
Có kinh nghiệm thành công, Lý Ngân Hàng càng thêm tự tin, giọng điệu và tinh thần cũng kiên định hơn:
– Nhỏ.
Ánh mắt Giang Phảng nhuốm đượm độc dược mê hoặc:
– … Vậy có thêm không?
Lần này Lý Ngân Hàng không đưa ra đáp án ngay lập tức.
Cô quay đầu nhìn Nam Chu.
Vì không để bị lên án gian lận, Nam Chu không làm động tác ám thị nào với cô, chỉ nhìn lại cô bằng ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng.
Lý Ngân Hàng quay đầu về.
Sau gần một phút nhắm mắt suy tư, cô nhìn khay chip để bên tay mình.
Lý Ngân Hàng thầm nghĩ, chắc là cô điên rồi.
Theo tính cách của mình, cô nên cẩn thận, cẩn thận hơn nữa mới phải.
Dù sao có khả năng ván trước chỉ do may mắn, dù sao cô vẫn chưa nhận được đáp án chắc chắn về “Đặt thế này 100% sẽ thắng”.
Trong cuộc sống đời thực cô còn chẳng dám đầu tư.
Dẫu vậy, ở với nhau lâu ngày, dường như cô cũng có thể nhận được một số tín hiệu từ hai người đồng đội của mình.
Giang Phảng nói với cô, cược đi.
Nam Chu nói với cô, tin tưởng bản thân.
– … Thêm.
Máu nóng cuồn cuộn chảy qua, âm thanh trong tai cô đều trở nên không chân thật.
Cô nhặt một nắm chip đỏ lên, có lẽ tầm hai mươi cái, cũng có lẽ tầm ba mươi.
Cô không còn biết nữa rồi.
Cô chỉ biết, khi cô đập một nắm chip xuống ô cược, tiếng máu ù ù sôi trào bên tai cuối cùng cũng dừng lại.
Chưa bao giờ Lý Ngân Hàng tỉnh táo như lúc này.
Cô dùng đôi mắt vừa mới khôi phục năng lực thị giác, kiểm kê số chip mà mình vừa mới đặt cược, nắm thêm một nắm nữa, bổ sung thêm để đạt số lượng cược tối đa:
– Tôi thêm, thêm năm mươi chip.
Mười chip vàng đầu tiên đã đặt rồi, không thể thu hồi.
Cô thêm bốn mươi chip đỏ.
Tổng cộng 4100 tích điểm.
Khúc Kim Sa đứng bên cạnh cảm thán một tiếng:
– Ồ, cược hết à.
Lý Ngân Hàng nhìn chằm chằm tay Giang Phảng.
Thậm chí cô còn không dám nhìn vào mắt anh, sợ nhìn thấy thất vọng, do dự và khuyên can.
Cô nhìn chằm chằm màu nhung xanh biếc trước mắt, khẽ nói:
– Mở.
Cuối cùng cô nghe thấy Giang Phảng bật cười.
Cuối cùng thì tiếng cười này cũng kéo trái tim Lý Ngân Hàng về vị trí cũ trước khi công bố kết quả.
Ổn rồi.
Anh kéo dài giọng:
– Mở.
Chiếc cốc đổ xúc xắc đen bóng được nhấc lên.
Ba quân xúc xắc cùng với số chấm màu đỏ máu đồng loạt hướng lên trên.
1, 1, 6.
Nhỏ.
Vẫn là nhỏ!
Đới Học Lâm choáng váng đầu óc trong muôn vàn cảm xúc dao động kịch liệt,
Sao có thể như thế được.
Rốt cuộc tên cò mồi điều khiển ván cược đã làm gì rồi?
Đới Học Lâm ép buộc bản thân không liếc nhìn để làm lộ vị trí của tên cò mồi kia.
Hắn chỉ có thể dồn hết tâm trí, tập trung toàn bộ tinh thần vào ván bài trước mắt.
Đã là lần thứ hai rồi.
Trong trường hợp xúc xắc không thay đổi, cốc đổ xúc xắc cũng không đổi, rốt cuộc Giang Phảng đã gian lận thế nào trong hoàn cảnh này.
Lẽ nào anh đã dùng phương pháp đặc biệt