***
Không ít người chơi lựa chọn Thị Trấn Sóc để nghỉ ngơi và hồi phục.
Không phát triển như Thành Phố Rỉ Sét, không xa hoa như Phồn Hoa, Thị Trấn Sóc an nhàn bình yên, mang đậm hơi thở cổ tích.
Kiến trúc theo phong cách thành lũy châu Âu, tông màu chính là màu vàng nâu và màu hồng ấm áp.
Không thể không nói, trải qua sống và chết, máu và lửa thì sự đẹp đẽ của Thị Trấn Sóc thật giả dối.
Đa phần người chơi đều lựa chọn một thành thị cố định để nghỉ chân.
Năm thành thị chính, mỗi nơi có một nét riêng.
Những người chơi quen sống ở thành phố bình thường đều sẽ lựa chọn Thành Phố Rỉ Sét nơi gần gũi nhất với thói quen sinh hoạt ngày thường của bọn họ.
Nếu như muốn thỏa sức vui chơi, tìm kiếm kíc.h thích, bọn họ sẽ lựa chọn Phồn Hoa với sự chênh lệch giàu nghèo, một giây trước còn ở thiên đường, giây sau sẽ xuống địa ngục.
Người chơi điên cuồng sẽ lựa chọn “Thành Bang Cổ”.
Nghe nói nơi đó có những bức tường đổ nát theo phong cách thành bang Sparta, ở giữa có đấu trường khổng lồ lộ thiên dạng tròn.
Đó là nơi thi đấu thể thao của phiên bản “Vạn Vật Hấp Dẫn” bình thường.
Người chơi có thể tiến hành PK ở đó.
Người thắng có thể nhận được tích điểm và thưởng đạo cụ, cũng có thể gửi khiêu chiến từ một phía, có thể đặt cược theo các loại vũ khí Xanh, Cam, Tím, sau đó dựa vào tự nguyện và thực lực để trở thành người chiến thắng.
Không biết trong trò chơi hiện giờ, sân thi đấu đã bị chỉnh sửa thành ra thế nào rồi.
“Thị Trấn Sóc” – hòn đảo cổ tích mang tâm hồn thiếu nữ và “Đảo Vườn” – hòn đảo trồng trọt, chăn nuôi mang phong cách Robinson đều là nơi mộng mơ khác biệt hoàn toàn so với ba nơi “thế tục” kia.
Tiếng sóng rì rào, tiếng hải âu vang vọng bốn phía.
Những người chơi tới Thị Trấn Sóc sẽ được dịch chuyển cố định tới bờ cát trắng hình vòng cung kéo dài miên man, trong tay sẽ tự động xuất hiện một tấm vé vào cửa mới toanh.
Tất cả trình tự đều giống hệt như bước vào công viên trò chơi ở thế giới bình thường, vô cùng có cảm giác nghi thức.
Người chơi chỉ cần chíp thẻ điện tử ở cửa vào thì có thể rong chơi thỏa thích dưới bóng dừa, biển xanh và hải âu.
Nói một cách tương đối, chức năng của Thị Trấn Sóc yếu hơn bốn trạm trung chuyển còn lại.
Chức năng chủ yếu ban đầu của nó là cung cấp khu trò chơi và chức năng chơi trò gia đình cho người chơi trên mười hai tuổi.
Trong trấn nhỏ có một rạp chiếu phim điện ảnh dành cho bố và con tạo hình tòa lâu đài bằng thủy tinh, rất được yêu thích, chủ yếu để chiếu những bộ phim gia đình.
Bởi vì chức năng yếu cho nên đa số những người chơi chọn Thị Trấn Sóc để nghỉ chân đều thuộc kiểu không muốn tranh đoạt với ai.
Đương nhiên, cũng có người lợi dụng môi trường hòa bình ở nơi đây để phát triển chức năng mới của Thị Trấn Sóc, tự tìm cho mình một con đường sống.
“Hoa Hồng Nhỏ Âm Vang” chính là một trong số đó.
Đây là đội ngũ do bốn người chơi nữ thành lập.
Bọn họ vốn dĩ có năm người, nhưng sau một lần kiên trì tham gia phó bản, mất đi thành viên còn lại, có đánh chết bọn họ cũng sẽ không đi vào lần nữa.
Bây giờ bọn họ dựa vào bán thông tin của phó bản để lấy tích điểm sống sót.
Nói thật, công việc này cũng không dễ ăn.
Đầu tiên, mọi người không muốn chủ động chia sẻ kinh nghiệm vượt phó bản của mình.
Nói cho cùng thì mọi người đều có mối quan hệ cạnh tranh, đâu ai muốn chia sẻ kinh nghiệm qua cửa mình vất vả có được, thậm chí còn phải hi sinh cả đồng đội với người khác đây?
Người khác biết được điểm mấu chốt và dễ dàng qua cửa, vậy chẳng phải bọn họ sẽ chịu thiệt hay sao?
Muốn chia sẻ ư? Được.
Phải đưa tiền.
Vốn dĩ ban đầu “Hoa Hồng Nhỏ Âm Vang” cũng không tích lũy được nhiều, không có nhiều tiền để mua tin tình báo giá cao, càng sợ thông tin vớ vẩn sẽ không ai mua.
Cho nên, cách bọn họ lựa chọn rất đơn giản…
Tới nhà ăn hoặc quán bar, gọi một ly nước suối ngồi đó nghe những người chơi trở về từ phó bản chém gió.
Có một số người vượt phó bản không khó, thu được phong phú, cộng thêm niềm mong muốn thổ lộ mạnh mẽ và tinh thần hưng phấn sau khi trở về từ cõi chết khiến bọn họ muốn kể hết những điều mà mình đã trải qua.
Bọn cô tránh ở bên cạnh, dỏng tai lắng nghe, lén lút ghi lại.
Không thể không nói, mặc dù hành vi này hơi hèn mọn nhưng quả thực bọn họ cũng tích lũy được nhiều tin tình báo.
Đương nhiên, tin tình báo sang tay khó tránh khỏi thêm mắm dặm muối, sai lệch chi tiết.
Nhưng nếu như không bước tới nói chuyện, bổ sung chi tiết, tin tình báo tới tay cũng có thể là giả.
Có một vài người cùng nghề buôn bán tin tình báo với bọn họ tránh rắc rối cho nên hóa thân luôn thành nhà văn, căn cứ vào những thông tin vụn vặt mà bọn họ nghe thấy, tự bịa đặt phương pháp qua phó bản, bán cho người chơi bộ thông tin tình báo tự thêu dệt nên này.
“Hoa Hồng Nhỏ Âm Vang” cũng từng nghĩ tới cách ấy.
Nhưng dù sao dựa vào những thông tin tình báo mà bọn họ thu thập được đến giờ, chưa từng có hai đội người chơi nào đi qua phó bản giống nhau.
Cho dù bán tin tình báo thêu dệt ra ngoài, cũng chưa chắc đã hại đến người khác.
Nhưng bởi vì làm vậy thực sự quá xấu xa, sau một hồi bàn luận, mấy cô gái không thể ra tay được.
Bọn họ đành tránh đường tắt, lựa chọn con đường xinh đẹp nhất.
Một khi nghe thấy có người thảo luận phó bản có giá trị, gom góp được lượng thông tin nhất định sẽ chủ động ra tay.
Mỗi đối tượng có một phương án tác chiến khác biệt.
Nếu như đối phương là nam, bọn họ sẽ lập tức dùng ánh mắt sáng như sao thể hiện sự ngưỡng mộ, dành tặng sự ca ngợi hết mức.
Nếu như đối phương là nữ, bọn họ sẽ lập tức thể hiện thái độ thành khẩn, nghiêm túc xin chỉ bảo.
Người chơi nữ sẽ cho bọn họ sự tôn trọng và thành ý, sẽ nói với bọn họ nhiều hơn.
Thậm chí “Hoa Hồng Nhỏ Âm Vang” còn hình thành mối quan hệ hợp tác tương đối ổn định với ba đội người chơi có đông nữ khác.
Sau khi những đội ấy rời khỏi phó bản đều sẽ bán thông tin phó bản với giá thấp cho “Hoa Hồng Nhỏ”.
Hoa Hồng Nhỏ cũng sẽ cố hết sức mình, cung cấp miễn phí một vài thông tin phó bản mình nắm trong tay.
Có nguồn tin tình báo rồi.
Nhưng bọn họ cũng sống không dễ dàng.
Bán thông tin của phó bản cũng khiến người ta đau đầu.
Phần lớn những người chơi tới đây mua thông tin phó bản cũng không phải giàu có gì.
Bọn họ sẽ nghi ngờ tính chân thật của thông tin, nghi ngờ trong thông tin này có chi tiết giả, bọn họ sợ những đội khác sẽ cố ý cung cấp thông tin giả, hại chết những người chơi của đội khác để tăng lên vài vị trí trong bảng xếp hạng.
Trăm người bới móc, vạn người chê bai.
Nhưng nói tới nói lui, những đội ngũ không tin vào những thông tin phó bản bán ra sẽ chẳng lãng phí thời gian tìm tới chỗ các cô để hỏi giá.
Hỏi giá xong lại càm ràm với các cô, bởi vì mong rằng “Hoa Hồng Nhỏ Âm Vang” giảm giá cho bọn họ, bán tin tình báo cho bọn họ với giá cực thấp.
Ban đầu, “Hoa Hồng Nhỏ Âm Vang” còn vừa tự an ủi mình “có việc làm ăn mà không làm thì đúng là ngu”, vừa ủ rũ bán ra tin tức với giá thấp, cũng bán được không ít.
Nhưng sau đó những người mua thông tin ở chỗ họ lại bán ra với giá cao để trục lợi.
Bốn cô gái biết được chuyện