Vị chủ trì đứng trên sân khấu nói:
Các vị cuộc thi hôm nay có một phần đặc biêt là:
Các vị tiên sinh chỉ bỏ phiếu cho một người dự thi là 6 điểm.
4 điểm là các vị sĩ tử may mắn được chọn cho điểm.
Qua đó bài thơ nào được bình chọn nhiều điểm nhất sẽ đạt giải.
Cuộc thi hôm nay bắt đầu.
Chủ trì đưa tay bốc một lá thi: Sau đó giơ tay ra đọc: chữ Mùa trong bốn mùa.
Sau đó mấy sĩ tử có tài hôm qua tiếp tục thi nhau làm thơ.
Còn mấy sĩ tử khác biết mình không bằng nên ngồi im nghe thi thơ ca.
Có ba người làm thơ xuất sắc nhất.
Hai người may mắn đầu tiên đứng lên cho điểm.
Người đầu tiên là Hầm Bân.
Được bỏ phiếu 1 điểm.
Người thứ hai là Tà Đoan 2 điểm
Người thứ ba là Thụy Từ 3 điểm.
Tư Trạch nhíu mày.
Thừa Ân cười nói: Đúng là mấy kẻ không đầu óc.
Người trụ trì đưa tay chỉ người thứ ba cho điểm: Không ngờ trúng Thời Sầm.
Thời Sầm đứng lên nói: Bẩm tiêm sinh ta cho:
Tà Đoan 1 điểm
Thụy Từ 1 điểm
Hầm Bân 1 điểm.
Thời Sầm vừa nói song tất cả mọi người xì xào.
Ngay cả các tiên sinh không ngờ Thời Sầm cho Thụy Từ 1 điểm.
Thụy Từ nghe Thời Sầm cho điểm mà nhíu mày chắp tay nói: Vị Sĩ Tử này không biết vì sao cho ta 1 điểm.
Thời Sầm nói: Ta cho đúng với thực lực.
Với ta 1 điểm là đủ.
Thụy Từ và toàn bộ sĩ tử trợn mắt xỳ xào:
Không phải chứ
Nói thật mạnh miệng
Nhìn cách ăn mặc chắc công tử nhà quyền quý.
Tính tự cao vậy là quen rồi.
Thụy Từ chắp tay nói: Vậy tạ hạ không biết có thể chiêm ngưỡng tài năng của công tử không.
Tà Đoan và Hầm Bân cũng chắp tay nói: Đúng vậy chúng ta muốn biết tài năng của vị công tử này.
Tụy Từ nói: Nếu công tử có thể thắng ta.
Thụy Từ xin chắp tay bái phục.
Thời Sầm kêu: Được.
Thời Sầm nói:
Mời chủ trì bốc một lá đề hoàn toàn mới.
Bọn ta sẽ làm thơ để các vị bình xét.
Chủ trì quay qua nhìn mấy vị tiên sinh.
Mấy vị tiên sinh gật đầu.
Trủ chì nói: Được ta bốc thăm.
Chủ trì đưa tay vào trong thùng đề lấy ra một tờ đề đọc to:
Nhiên- trong thiên thiên
Thời Sầm nghe song nói: Tầm Hiên phiên dịch
Sau đó vắt tay sau lưng đọc:
Bích tiễu hiên không phong đảo xuy
Yên thanh sương kính lậu như ty
Đan lương trước mạn vô tàng diệu
Bạch điểu phiên duy bắt thụ ky
Bão tất ngâm tàn nhân tự viễn
Ỷ lâu tâm tại ngã ưng tri
Tảo mai ưng cúc tung sơ phóng
Dã hán khao khao hữu kỷ chi.
Thời Tầm vừa đọc song Tầm Hiên liền cất tiếng:
Gió thổi ngược chiều dốc núi xanh
Khói trong sương đậm nhỏ tơ mành
Lập loè đom đóm không che sáng
Muỗi đói đêm đêm cứ lọt màn
Ôm gói thôi ngâm người tự vắng
Tựa lầu nên biết tấm lòng mình
Sớm mai muôn cúc lưa thưa nở
Cũng thấy rung tinh có mấy cành.
Tiếng ngâm thơ Tầm Hiên vừa dứt.
Cả Nhân Ngư Song im lặng không một tiếng động.
Thuyên Uyên lão sư đằng sau sân khấu đã thả ly trà xuống bàn một tiếng cạch.
Một vị tiên sinh đã cất tiếng: Hay.
Hay lắm
Lời vị tiên sinh vừa dứt cả Nhân Ngư ồn ào vỗ tay khen ngợi:
Trời ơi hay quá
Quá hay rồi.
Thật sự rất hay
Bài thơ xuất sắc
Hau...!Rất hay.
Cả quán trà đua nhau khen ngợi.
Một vị tiên sinh cất tiếng: Hai vị học trò này không biết tên gì.
Cả quán nghe vậy im lặng nghe.
Thời Sầm chắp tay nói: Học trò Thời Sầm.
Tầm Hiên cũng chắp tay: Học trò Tầm Hiên
Mấy vị tiên sinh gật đầu nói: Làm thơ rất hay.
Rất