Tri Châu thấy tình hình căng thẳng nên đứng ra hoà giải.
Tiệc được tiếp tục.
Sau tiệc ai về nhà đấy.
Nửa tháng sau một đạo thánh chỉ hạ xuống Quân Vệ Phủ.
Thánh chỉ ghi rõ.
Du Hoặc và Lam Hạ là con cháu bên Tây An Vệ Phủ.
Nếu Tây Mân Vệ Phủ không đồng ý cho Du Hoặc và Lam Hạ bái toàn bộ từ đường Quân Vệ Phủ thì Du Hoặc và Lam Hạ chỉ cần bái bên dòng nhà Quân Hùng tướng quân là được.
Như vậy chẳng mất lòng ai.
Được cả đôi đường.
Tất cả mọi người không ngờ lại thành ra vậy.
Thánh Chỉ thật sự rất có lý.
Tây Mân Vệ Phủ không cho bái từ đường thì Hai vị Ngũ Hoàng Thương bái bên nhà chính Quân Hùng Lão Tướng là được.
Dù sao hai vị Hoàng thương cũng là con cháu dòng chính mà.
Tây Mân Vệ Phủ không ngờ sự việc lại thành ra như vậy.
Tức giận nhưng không thể làm gì.
Du Hoặc và Lam Hạ sau thánh chỉ.
bái từ đường song thì sống an nhàn với Tây An Vệ Phủ.
Rảnh thì ghé quân doanh cùng mấy thúc bá.
Binh lính thấy Hoàng Thương thì sáng mắt như sao.
Do Du Hoặc và Lam Hạ quyên một khoản bạc rất lớn vào quân doanh.
Binh lính gặp Du Hoặc và Lam Hạ là cúi chào kính lễ.
Du Hoặc và Lam Hạ thăm quân doanh thấy rất thú vị.
Lam Hạ còn bày vài cái kế sách ở biên quan rất hay.
Khiến mấy vị tướng ngày nào cũng gọi Lam Hạ đi cùng dạo một vòng xem có phát triển gì không.
Du Hoặc và Lam Hạ ở quân doanh về thì ngồi nghỉ uống trà.
Đang ngồi thì con trai tam thúc về.
Quân Y thấy Du Hoặc và Lam Hạ vội đi vào chào: Ca, Ca Phu.
Du Hoặc thấy gật đầu nói: Ừ.
Đệ đi đâu về.
Quân Y nói: Đệ vừa đi gặp bằng hữu về.
Lam Hạ nói: Đệ dễ nói chuyện đấy.
Không như mấy vị huynh tỷ đệ muội kia.
Không thấy hay nói.
Quân Y nói: Không phải đâu.
Là bọn họ kính trọng hai huynh đấy.
Bọn họ nói hai huynh quá tài giỏi.
Địa vị lại cao nên bọn họ không dám vô lễ.
Lam Hạ nghe vậy cũng không nói gì thêm.
Du Hoặc hỏi: Thời Danh đâu.
Quân Y trẻ lời: Đi cùng Tứ ca và Lục ca rồi.
Du Hoặc hỏi: Có vẻ Thời Danh rất hợp Tứ Đệ và Lục đệ.
Quân Y nói: Đúng vậy.
Thời Danh đệ quả nhiên tài giỏi.
Ngay cả Tứ đệ và Lục đệ cũng chơi thân được.
Bọn đệ từ nhỏ cũng quý hai huynh ấy lám mà khó gần quá.
Lam Hạ nói: Hai đệ ấy rất có tài.
Quân Y gật đầu đồng ý nói: Đúng vậy.
Ngay cả Nội Công cũng khen mà.
Ta nói Năm sau hai huynh ấy vô kinh dự thi.
Bảo đảm đậu cho coi.
Du Hoặc gật đầu nói: Ừ.
Cơ hội đậu rất cao.
Đang nói chuyện thì Thời Danh cùng Tứ đệ và Lục Đệ về.
Thấy Du Hoặc và Lâm Hạ thì vào chào.
Du Hoặc hỏi: Đi đâu về
Thời Danh nói: Thúc.
Bọn con đi qua thư viện ấy mà.
Quân Dao nói: Đúng vậy.
Học thức Thời Dệ cao thâm bọn đệ đi theo tham khảo thêm.
Quân Chỉ cũng gật đầu nói: Đúng vậy.
Lam Hạ hỏi: Năm sau hai đệ dự thi phải không.
Quân Chỉ nói: Đúng vậy ca.
Lam Hạ gật đầu nói: Nhân tài Đại Lân không thiếu.
Tuy hai đệ tài giỏi nhưng vẫn cần trao dồi thêm hơn nữa.
Quân Chỉ và Quân Dao chắp tay nói: Đệ rõ đa tạ ca.
Du Hoặc suy nghĩ gì đó nói: Còn Quân Nha và Quân Kiêu thì sao.
Quân Dao nghe song nói: Muội ấy và Nhị Huynh thích quyền thế lắm.
Nhưng đáng tiếc học vẫn lhos làm quan.
Quân Y nói: Cũng không hẳn.
Nó gần như là có thể thoải mái biểu diễn tài nghệ, hét mình vì công việc là được.
Lam Hạ nói: Sao nghe đệ nói giống mấy người đi bán nghệ biểu diễn ven đường.
Đại Bá đang đi vào nghe vậy cười to.
Nhóm Quân Dao cũng cười.
Đại Bá nói: Quân Y cháu nói thế thì Lam Hạ nói vậy đúng đấy.
Nhóm Du Hoặc chào Đại Bá.
Đại Bá phất tay cho ngồi.
Đại Bá kêu: Thật ra Quân Dao và Quân Kiêu thích đánh võ và dùng mưu kế.
Nhưng Quân Vệ Phủ ta bao đời không vô giang hồ.
Chỉ ở chiến trường và quan trường.
Du Hoặc gật đầu hỏi sang chuyện khác: Quân doanh song việc rồi ạ.
Đại Bá gật đầu: Ừ, nay song sớm.
Ta về cho mấy tướng lĩnh gia quyết việc lặt vặt.
Du Hoặc gật đầu.
Đại Bá đứng lên nói: Ta đi về viện đây mấy đứa ngồi chơi.
Nhóm Du Hoặc đứng dậy chào Đại Bá.
Song nhóm Quân Y cũng cáo lui.
Du Hoặc và Lam Hạ cũng về biệt viện.
Ngồi trên bàn sách Du Hoặc nói: Đệ thấy Quân Nha và Quân Kiêu thế nào.
Lam Hạ nói: Xét cả và võ công lẫn mưu tính đều rất giỏi.
Có điều không được tiếp xúc giang hồ và sinh tử nên chưa có khí thế.
Nếu được đào tạo thêm đảm bảo võ nghệ xung bá một phương.
Du Hoặc gật đầu.
Lam Hạ nói: Tính đưa vô cho Thánh Vương.
Du Hoặc gật đầu nói: Ừ.
Thánh Vương nếu sau này được phong