Kull trố mắt nhìn đám Thỏ ba chân bị đánh tan thành một đám máu thịt rồi biến thành vô vàn đốm sáng li ti.
Cậu biết rõ độ khó khi đối phó với chủng quái này, càng chẳng nói tới là có một đám.
Chúng vậy mà bị tiêu diệt dễ dàng như bỡn.
Quay mặt nhìn sang, Kull chỉ nhận được cái nhún vai tỏ vẻ không biết của đội trưởng mình.
Cậu ta cùng với cô gái tên Fyr cách đây không lâu thì tìm tới chỗ của Kull và Darmil, sớm hơn rất nhiều so với dự tính.
Thế rồi cả đám cứ thế tiến về trước, một đường diệt sách toàn bộ những con quái nào dám xuất hiện, lại chỉ bằng sức mạnh của một mình Fyr.
Cũng may, không có du hành giả nào.
Khó mà nói được cô gái tóc màu nâu đỏ này sẽ bỏ qua con người, hay bất kì chủng tộc nào.
Cô ta chừng như phát điên ấy.
“Có quan hệ với đội trưởng, quả nhiên chẳng có một ai là tầm thường.”
Thầm nhận định như vậy, Kull mới có thể an tâm đi cùng đối phương.
Mọi thứ, cứ quy cho Turan thì đều tốt cả.
Hợp lý.
Bước lên nửa chừng, Kull đưa tay ra ngăn cản anh chàng đấu sĩ suýt nữa thì nhịn không nổi lao tới tham chiến.
Sức Darmil là có, cũng sẽ không gặp nguy hiểm gì, nhưng khó mà nói được rằng Fyr sẽ để mặc.
Bị cô ta xem là kẻ địch bất ngờ cũng chẳng phải là không có khả năng.
Hơn hết là, Turan đồng tình với việc ngăn cản Darmil.
– Cô ta… giết hết rồi!
Darmil lên tiếng bất mãn, chừng như bản thân vừa bị cướp công.
Turan bỏ ngoài tai.
Fyr càng chẳng quan tâm.
Kull ngược lại phải có đôi lời.
– Đừng lo.
Ban đêm là của cô ta.
Ban ngày cậu sẽ được thỏa thích thể hiện.
Dù sao thì chúng ta đâu muốn gây khó dễ cho đội trưởng.
Lời như trên luôn có hiệu quả.
Darmil không có dễ dàng chấp nhận, nhưng trước lợi ích của tổ đội thì vẫn biết kiềm chế.
Đây cũng không thể tính là xấu, có thể dùng để cho cậu ta bộc phát sức mạnh khi cần thiết vào ngày mai.
Trừ phi cô nàng tóc màu nâu đỏ này định đánh ngày qua ngày luôn.
Cô ta có thể mạnh mẽ, nhưng duy trì thời gian dài đến thế thì không thực tế chút nào.
Nửa đêm, tổ đội ngừng lại nghỉ ngơi.
Nơi đây đã là rất gần tới biên giới, và nếu như không có nhầm đường thì khoảng cách tới chỗ cuộc chiến giành mạch nguyên khí tiên thiên là khá lớn, đủ để tránh đi lực lượng chủ lực của cả hai phe.
Nghỉ ngơi mặc dù không quá cần thiết, vì Kull, Turan và cả Darmil cho đến giờ đều chẳng dùng bao nhiêu sức lực cả.
Có chăng là Fyr, nhưng cô ta tỏ ra hoàn toàn khỏe khoắn.
Chắc là kỹ năng đặc thù cho hoạt động về đêm đi.
Đáng ghen tỵ.
Đội trưởng là người đề nghị nghỉ ngơi, để cho Kull tiến lên trước do thám.
Từ đây, khả năng đụng phải du hành giả là rất lớn, nhất là du hành giả thuộc vương quốc Danlion.
Kull cần xác định tình hình cụ thể, từ đó lựa chọn nước đi tiếp theo cho phù hợp.
– Như thế nào? – Turan hỏi.
Kull đã do thám xong, vừa trở về.
– Không đáng lo ngại.
Dường như có rắc rối nổi lên ở chỗ chiến trường, khiến mọi sự chú ý đổ dồn về đó.
Turan gật nhẹ đầu vẻ hài lòng.
Điều này hẳn là nằm trong tính toán của cậu ta.
– Vậy, tiếp tục thôi.
Turan nói rồi liền dẫn đầu tiến về trước.
Darmil chộp lấy thời cơ, thốt:
– Tôi muốn làm chủ công lần này.
Là trong dự đoán của Kull.
Đội trưởng tất nhiên sẽ từ chối.
– Được.
Turan cho phép.
Kull hoảng hốt.
Cậu đoán sai.
Đây mặc dù không phải lần đầu, nhưng vẫn khó mà tin.
Quay sang Fyr, Turan bảo:
– Cẩn thận theo sau là được.
Ba người bọn tôi lo nổi.
– Tùy ý.
Fyr hời hợt đáp, sau đó chủ động lùi ra sau cả nhóm.
Dáng vẻ của cô ta lúc này hoàn toàn khác biệt so với khi đi tới đây.
Thật sự là kì lạ.
“Kỹ năng hết hiệu lực? Ngay nửa đêm?”
Kull thầm nghĩ, và rất đồng tình, cũng thán phục tài suy đoán của mình.
Nếu vậy sau này đánh nhau với đối phương, cứ chờ khi qua nửa đêm là tốt.
Mặc dù thực tế trong lòng vẫn cứ thấy bất an, khôn nguôi.
Mà có lẽ cậu sẽ chẳng bao giờ cần phải đấu với cô ta đâu, nên thế.
Không khí về đêm trên dãy núi Taurus tương đối lạnh, cùng với đó là cảm giác rợn người đến từ những mối nguy hiểm rình rập xung quanh.
Giác quan của Kull lúc nào cũng là nhạy cảm nhất so với cả đội, nhưng điều ấy lại không khiến cậu cảm thấy an tâm hơn chút nào.
Hẳn là vì bản thân cậu vẫn còn yếu đi.
Ở khu vực này, quái cấp độ 15 thường xuyên xuất hiện; về đêm, số lượng của chúng càng đông hơn.
Tuy nhiên, nếu chỉ là quái cấp 15, Kull sẽ chẳng cần phải lo lắng, vì tổ đội của cậu có thể giải quyết dễ dàng.
Vấn đề nằm ở những con quái cấp cao hơn.
Chênh lệch sức mạnh giữa quái trên cấp 15 và quái cấp 15 là rất lớn, đến mức mỗi một con đều đủ để khiến Kull phải dùng toàn bộ thực lực của mình.
Không chỉ vậy, chúng dường như còn thông minh hơn, hay phải nói là ranh mãnh.
Thông thường, chỉ có quái tinh anh hoặc thống lĩnh mới sẽ có những hành động khác thường, khiến cho các du hành giả thiếu kinh nghiệm bị bất ngờ, từ đó nếm trải thất bại thê thảm.
Chúng sẽ không đơn giản nhào vào tấn công và dùng toàn bộ những gì mình có theo bản năng hoặc phản xạ tự nhiên, mà còn biết tận dụng thời cơ, hoặc để dành những kỹ năng quan trọng thay vì cứ sử dụng một cách vô tội vạ.
Cụ thể, một chủng quái tương đối hiếm gặp ở khu vực rừng núi này có cấp độ từ 16 đến 18 là Dây leo ma.
Chủng quái này thường bám