Trời tờ mờ sáng.
Dưới những tán cây rậm rạp của khu rừng trên dãy núi Taurus, tối om, khó mà thấy được những bóng người đang chuyển động một cách lặng lẽ.
Kull liếc mắt nhìn một chút, sau không có để ý thêm.
Cậu đối với đám người ấy không có nhiều lo lắng.
Dù sao thì sự tình ở đây sẽ chẳng kéo dài quá lâu, mà cậu vừa xong việc liền sẽ đi ngay.
Từ lúc Turan đột ngột bị bắt đi cho tới giờ cũng chỉ mới trải qua có hơn nửa ngày mà thôi.
Đến được nơi này, Kull đã phải sử dụng tốc độ nhanh nhất có thể, nhưng mà xem chừng vẫn là tới trễ.
Mục đích của Kull khi đến đây không gì khác hơn chính là đợt bùng nổ quái đang diễn ra.
Bùng nổ quái lúc mới xảy ra thì số lượng quái xuất hiện không nhiều, như là chỉ để báo hiệu, nhưng rất nhanh sau đó sẽ đạt đến số lượng cực đại.
Mà bây giờ, theo như Kull có thể thấy được thì số lượng quái dù vẫn còn không ít, nhưng là đã ở trên đà giảm đi.
Tình hình này, đợt bùng nổ quái nhiều nhất chỉ có thể kéo dài thêm không tới một ngày nữa.
Món mồi này tất nhiên là béo bở, mặc cho nguy hiểm đáng sợ lúc nào cũng tồn tại, đe dọa tính mạng của cả những du hành giả mạnh mẽ nhất.
Kull rất muốn tham dự vào tranh đấu đang diễn ra phía trước; Darmil càng chẳng cần phải nói tới, cậu ta nóng nảy đến muốn nổi điên rồi.
Thế nhưng cả hai vẫn phải chờ.
Bùng nổ quái xảy ra, thế lực các bên vội vã tranh giành lẫn nhau sẽ không thể tránh khỏi dẫn đến thương vong.
Lúc ấy, đừng nói là giành được bao nhiêu lợi ích, nói không chừng còn sẽ dấy nên chiến tranh biên giới.
Vậy nên các bên trước tiên sẽ gặp mặt, trong vòng vài tiếng đồng hồ đưa ra phương án phân chia, tùy thuộc vào thực lực của đội ngũ được mang đến.
Kull và Darmil là người ngoài.
Cả hai đến đây lại chẳng phải dựa vào mối quan hệ của đội trưởng nên muốn tham dự vào là không thể.
Các bên đem người tới, dù cho có liên tục mất mạng vẫn sẽ không đến lượt hai người.
Trừ phi Kull có thể đưa ra một món lợi đủ lớn khiến có người chịu nhường phần.
Chuyện như thế bình thường sẽ không xảy ra, vì chỉ có món lợi vượt xa giá trị có thể mang lại của phần tham dự vào tranh đấu mới có khả năng được chấp nhận.
Nhưng nếu vậy thì thà giữ món lợi ấy cho bản thân còn tốt hơn.
Mục đích của Kull và Darmil đến đây khác biệt với mọi người.
Hai người muốn chiến đấu, xem đó như luyện tập, thậm chí là liều lĩnh, chỉ để có thể thông qua quá trình mà trở nên mạnh hơn.
Vốn dĩ, Kull còn muốn nhờ cậy quân đoàn Rumpal một hồi, thế nhưng xui xẻo thế nào lần bùng nổ quái này họ lại không tham gia.
Nếu tình báo của cậu không sai, đối phương hẳn là nên có một điểm đóng quân ở cách biên giới không xa, vậy mà đợt bùng nổ quái xảy ra đến giờ đã sắp kết thúc mà họ còn chưa xuất hiện.
Có điều, đây cũng không thể nói là tin xấu.
Nếu quân đoàn Rumpal ở đây, Darmil cần phải biểu hiện như thế nào thì khó mà nói được.
Turan không có mặt, Kull thì chẳng có chút phân lượng nào trước đối phương.
Làm không tốt khiến Darmil bị bắt về thì hỏng.
Càng nắm nhiều tin tức, Kull càng thấy nhà Altoris mạnh mẽ.
Dù cho bề ngoài quân đoàn Rumpal lẫn tập đoàn Rumpali chỉ có lực lượng ngang ngửa quân đội một quốc gia, vốn là thứ đã khiến người ta nể sợ, trên thực tế lại là một con quái vật khổng lồ không thể nào tưởng tượng nổi độ lớn.
Nói ngắn gọn, không có thứ gì mà nhà Altoris không làm được, dù cho là tra khảo lịch sử về hàng trăm năm về trước.
Khiến Kull hoảng hốt hơn cả là, tin tức mà Kull có được về nhà Altoris hoàn toàn không có độ sâu.
Cậu muốn có tin tức gì đều có thể tìm được, không có bất kì sự che giấu.
Thế nhưng càng như vậy mới càng khiến cậu thấy rằng những tin tức cậu có được chẳng là gì cả.
Do đó, Kull không tránh khỏi liên tưởng tới các vị thần.
Chỉ là dù có nghĩ thế nào, vẫn thấy hoang đường.
Không phải việc tồn tại các vị thần đứng sau nhà Altoris là hoang đường, mà là kể là các vị thần, muốn khống chế thông tin tới trình độ ấy cũng là không thể nào.
Kull chẳng phải là chưa từng nghe biết những thứ thâm sâu và đáng sợ thật sự tồn tại về thế giới.
Nhưng có lẽ nhờ vậy, Kull dần cảm thấy tự tin hơn khi tiếp xúc đến các vị thần.
Bình tĩnh nghĩ lại, thần cũng chỉ có thế mà thôi.
Như Turan đã nói, cố gắng đừng chết là được.
Chờ thêm một lúc lâu, bên cạnh Kull mới có một người đàn ông bước tới.
Không chút quanh co, ông ta bảo:
– Hai người có thể lên.
Thời gian là bốn giờ đồng hồ.
Kull liếc mắt nhìn, lộ vẻ kinh ngạc.
Cậu tin chắc đối phương sẽ chấp nhận cho mình tham gia dưới danh nghĩa của họ, nhưng thời gian nhiều đến thế thì quả thật ngoài dự tính.
Bốn giờ đi săn giết quái nghe thì thấy ít, nhưng trong một bùng nổ quái, cố gắng sống sót quá một tiếng đồng hồ đã là cực kì khó khăn.
Phần lớn đều là các tổ đội thay phiên lẫn nhau, bảo toàn sức chiến đấu, duy trì cho tới cuối cùng.
Huống hồ chi tình hình hiện lại là chỉ có Kull và Darmil tham chiến.
Sẽ không có ai giúp hai người, kể cả bên chịu nhường phần ra này.
Tất nhiên, nếu Kull và Darmil bị hạ gục, mất đi năng lực chiến đấu hay thậm chí mất mạng trước giờ, toàn bộ thời gian cho phép đều sẽ kết thúc trước hạn.
Có lẽ đối phương chỉ thuận miệng bảo bốn giờ, thực tế không cho rằng hai người có thể kiên trì được bao lâu.
Quả thật, bản thân Kull cũng không đủ tự tin rằng mình có thể sống nổi trong đợt bùng nổ quái tận bốn giờ.
Cậu là muốn chiến đấu thật sự, không phải chạy tới chạy lui tránh né.
Người ta cũng sẽ không cho phép.
Thế nhưng nếu là dựa vào Darmil thì chuyện