Trên núi cao lạnh như băng, tuyết phủ khắp nơi, toàn bộ đều là một màu trắng xóa.
Tuyết dày đến quá đầu gối khiến cho mọi cử động của Darmil đều khó khăn, càng đừng nói tới cái lạnh đang gặm nhắm ý chí sống còn của nó từng chút một.
Kiểu môi trường này quả thật là rất bất lợi đối với Darmil.
Đối thủ thậm chí chỉ cần trốn ở một chỗ, chờ nó chết cóng là xong.
Chỉ trách Darmil chuẩn bị không tốt, luôn hăng hái lao vào đấu trường giả lập, cầu mong đánh một trận ra trò mà chẳng hề nghĩ đến chiến thuật làm gì.
Tình huống này kì thực chỉ cần có vài tấm bùa giữ ấm cho thân thể và tinh thần là tốt rồi.
Bây giờ đã là trận đấu thứ mười của ngày hôm nay.
Chín trận trước đó, Darmil thắng được bảy, cũng chẳng phải là chiến công hiển hách gì.
Nó vốn là muốn toàn bộ đều thắng cơ, thế mới có thể đem khoe với Turan được.
Cậu ta có nói qua, tỉ lệ thắng vẫn luôn ở một trăm phần trăm.
Darmil dấn bước tiến về trước từng bước nặng nề.
Trạng thái cơ thể nó hiện tại vẫn còn khá tốt, nhưng chuyện này sẽ không kéo dài thêm bao lâu nữa.
Dù vậy, Darmil không hề cảm thấy bất an, mà ngược lại càng thêm tự tin vào chiến thắng của mình.
Nó vốn là đã từng thắng qua những tình cảnh hiểm nghèo hơn cả thế này cơ.
Huống hồ chi, càng khó khăn, chiến thắng mới càng có ý nghĩa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Và dường như để phụ thêm ý nghĩa cho chiến thắng sắp tới của Darmil, một cơn bão tuyết dữ dội cứ thế nổi lên.
Mọi thứ trong tầm mắt hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một màu trắng tinh tươm của cái lạnh đầy chết chóc.
Darmil cắn răng, gượng cười, tiếp tục tiến bước về trước.
Nó vừa đi vừa sờ soạng như một kẻ mù lòa, nhưng chẳng hề đáng thương mà còn toát lên vẻ oai vệ.
Trái tim của nó đập mãnh liệt, truyền năng lượng đi khắp cơ thể, giúp nó chống chọi với cái chết cận kề.
Dù là vậy, các giác quan vẫn dần mất đi.
Khung cảnh trước mắt Darmil từ trắng xóa chuyển sang tối sầm, âm thanh cuồng bạo bên tai hóa thành tiếng rít kéo dài và hơn cả là cái lạnh đã không còn nữa.
Lúc này, nó chỉ có thể hành động dựa vào bản năng.
Nhưng là vẫn chưa có chết.
Sức sống của Darmil cực kì mạnh, và vì thế, niềm tin chiến thắng của nó càng tăng cao thêm.
Nghĩ theo chiều hướng tích cực, trong tình trạng thời tiết khắc nghiệt như hiện giờ, chỉ cần sức chịu đựng của đối thủ hơi yếu hơn Darmil một chút, phần thắng là đã nắm trong tay nó rồi.
Tuy nhiên, Darmil nào nghĩ được nhiều đến thế.
Nó rất muốn đánh một trận.
Một cơn chấn động nhỏ đột ngột xảy ra.
Darmil chằng hề cảm giác được, nhưng cánh tay cứ thế đưa lên, mạnh mẽ vung chiếc búa tạ to tướng đập tới.
Cú đập đánh trúng mục tiêu, làm cho vỡ tan thành từng mảnh.
Dù vậy, trận đấu vẫn còn tiếp tục.
Vừa rồi hẳn không phải là đối thủ của Darmil, cùng lắm là một dạng phân thân.
Ngay sau đấy không lâu, lại một cơn chấn động nữa xảy ra.
Lần này mạnh hơn, và cú đập búa của Darmil cũng mạnh hơn, gấp bội.
Tiếc là vẫn vậy.
Mục tiêu bị đánh vỡ tan, nhưng đó không phải là thân xác thật của kẻ địch.
Không dừng lại, một cơn chấn động nữa xuất hiện.
Lần này vô cùng âm hiểm, đến từ góc xiên bên dưới mà chiếc búa tạ của Darmil không đập tới được.
Từ đây có thể dễ dàng đoán rằng hai đòn tấn công trước đấy là để thăm dò.
Đối thủ quả là kẻ khó chơi.
Trước đòn tấn công như thế, Darmil chỉ đành gắng chống đỡ.
Nó nhận lấy sát thương, lập tức tổn hao gần một nửa lượng khí huyết còn lại, sau đó xoay người, vung tay hòng chuyển đổi tư thế mà đập búa xuống.
Đập hụt.
Kẻ địch đã sớm tránh đi.
Darmil nổi giận, sải chân đuổi theo, mặc cho lớp tuyết dày và cái lạnh thấu xương ghì nó lại.
Nó cứ đuổi, dù chằng biết rằng có đang đi đúng hướng hay không.
Khí huyết của Darmil trong lúc đó giảm dần.
Đòn tấn công hiểm ác vừa rồi của đối thủ không chỉ được cường hóa thành rất mạnh mẽ, còn mang theo hiệu quả gây trạng thái xấu.
Darmil càng hoạt động mạnh, vết thương trên người nó càng khó lành lại, đồng thời khiến cho khí huyết lẫn nguyên khí của nó đều sụt giảm với tốc độ đáng lo ngại.
Tình hình này kéo dài, Darmil sẽ sống không quá năm phút kế tiếp.
Ấy là còn chưa kể đến đối thủ có thể sẽ thừa cơ mà công kích thêm.
Darmil nghiến răng, không nghĩ ngợi gì, hung hăng mà lao về trước.
Nó dậm mạnh chân, sải bước, nghiêng người, vung ngang một búa.
Lại đánh hụt, hay đúng hơn là Darmil đánh vỡ tan thứ gì đấy, chỉ là không phải đối thủ của mình.
Không chút chần chừ, nó tiếp tục đánh.
Một búa từ trên xuống đập nổ tung cả một vùng rộng lớn, lại một búa sang ngang đánh nát thứ gì đó.
Darmil gầm lên.
Khí huyết và nguyên khí của nó đều còn lại chẳng bao nhiêu, nhưng càng là thế, nó càng lao tới đánh một cách điên cuồng.
Cho tới khi chiếc búa tạ