Turan mở lòng bàn tay, thu về những chiếc rễ.
Đầu có hơi choáng, nhưng đây là thứ yếu.
Nó vội vàng đóng vùng ngăn cách, xuất hiện trước mặt Lily.
Vừa thấy được Turan, Lily liền nhỏ giọng bảo:
– Mừng anh trở lại.
Kèm theo đó là một nụ cười tươi.
Nét ngây thơ đã biến mất đi đâu.
Em ấy chợt trưởng thành lên rất nhiều.
Chỉ là một cô nhóc mười hai tuổi thôi.
– Cậu nhóc đó…
Turan cất tiếng, ánh mắt dần lộ rõ sự ngạc nhiên.
Tên nhóc còn sống.
Hơi thở dù không có, nhưng linh hồn đang ẩn hiện sâu, chỉ cần thân xác không chết, hoàn toàn có thể sống tiếp.
Nhất là, tái sinh.
Đại Thánh Thế không bỏ sót một ai, trừ phi thân xác và linh hồn không còn có thể duy trì sự tồn tại nổi nữa.
Không chờ Lily hồi đáp, Turan bước vội tới, bắt đầu thực hiện một loạt thao tác cứu chữa.
Bùa trị liệu, thuốc hồi phục, trợ tim, kích thần kinh, ép ngực, vân vân.
Nó dù sao chẳng phải y thuật sư, cố gắng là tốt.
Cứu được.
Tên nhóc bắt đầu thở đều, rất yếu.
– Anh… Turan?! – Lily khó mà tin nổi thốt.
– Đây không hẳn là Velt mà em biết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
– Turan nói – Trước mắt cứ chờ cậu ta tỉnh lại đã.
Nơi này không tiện nói chuyện, Turan nghĩ rồi đưa cả Lily lẫn tên nhóc lên phòng.
Sau khi đảm bảo không có kẻ nào liều lĩnh theo dấu mình, nó mới ôn tồn bảo:
– Velduran đã bị bắt giữ, còn đây hẳn là Velt.
Có điều, người mà em gặp cho tới giờ nên chỉ là tên pháp sư kia thôi.
Dù nói vậy, ký ức của cậu ta về em có thể vẫn sót lại.
Về phương diện này, hiểu đơn giản rằng cậu ta và tên pháp sư đã cùng chung sống trên một thân xác.
Lily chăm chú nghe, nhưng có vẻ khó mà nắm bắt được ý nghĩa trong lời của Turan.
Chuyện này cũng không thể trách được, bởi chính nó còn khó mà tin được những gì đang diễn ra.
Dù cho đó là sự thật.
Linh hồn thực sự đã sinh ra trên thân xác mà tên pháp sư Velduran đã mượn dùng, mặc kệ rằng thân xác ấy được tạo ra bằng bất kì phương thức nào đi chăng nữa.
Chi tiết, Turan không muốn hỏi Velduran.
Nó đơn thuần ghét bỏ.
Chuyện trước mắt cứ xem diễn ra như thế nào đã.
– Nói vậy, cậu ta là Velt?
Lily đưa ra một câu hỏi ngờ nghệch.
Có lẽ em ấy cũng chằng biết nên đối diện với chuyện này ra sao.
Nói không chừng, thà rằng tên nhóc chết hẳn đi còn tốt hơn.
Phiền phức.
Hơi suy nghĩ, Turan bảo:
– Giờ mà nói thì vẫn còn sớm.
Chờ cậu ta tỉnh dậy, em thử trò chuyện xem như thế nào.
Mặt khác, anh sẽ để người đưa cậu ta về nhà.
Đó là phương án tốt nhất.
Bất kể Velt có nhớ những gì đã xảy ra hay không, thân phận cậu ta vẫn không hề phù hợp với tên pháp sư kia.
Cậu ta nên có, và trở về với cuộc sống của riêng mình.
– Vâng.
Em biết rồi.
Lily nhỏ nhẹ đáp.
Nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn ấy, Turan cũng thấy an lòng thay.
Mọi chuyện có lẽ không tệ như nó đã nghĩ.
Có tên nhóc Velt giảm xóc cho đống bất ngờ vừa xảy ra có khi lại là chuyện tốt, giúp một cô bé chỉ mới mười hai tuổi như Lily chấp nhận thực tế khắc nghiệt dễ dàng hơn.
– Quyển sách kia, đưa anh mượn được chứ?
Turan dò hỏi.
Nó không có ý ép buộc, nhưng lòng thật mong Lily không từ chối.
Quyển sách mà tên pháp sư đưa cho tất nhiên đáng ngờ.
Trước khi xác định quyển sách không vấn đề gì, việc cho phép em ấy tiếp tục giữ và đọc là rất nguy hiểm.
– Đây ạ.
Đối với chuyện này, Lily không chút do dự liền đưa cho Turan, chừng như vốn đã chuẩn bị sẵn từ sớm.
Cho dù nó không hỏi tới, hẳn em ấy cũng sẽ chủ động nhắc đến.
Turan cầm lấy, xem xét.
Nội dung quyển sách trông khá bình thường, chỉ đơn thuần là một bộ nhiều câu chuyện kết hợp lại với nhau, thông qua đó mang lại kiến thức về ma pháp.
Kiến thức cơ bản có, nâng cao cũng có, nhưng đa phần là loại đơn giản, để bất kì ai cũng có thể thực hiện được.
Tất nhiên, yêu cầu nhất định phải có năng lực vận dụng ma năng, cũng tức đã khai mở vòng vận chuyển ma năng.
Như vậy xem đến, quyển sách này rất phù hợp với một người mới bắt đầu như Lily đây.
Chỉ là Turan thấy khó hiểu.
Nếu nội dung bình thường đến thế, tên pháp sư Velduran đã chẳng có lý do gì cố giao cho Lily cho bằng được.
Tạo dựng thân phận, hoàn cảnh, thậm chí qua mắt một du hành giả Thần cấp cao như Wyndur, mọi thứ đều là được lên kế hoạch sẵn.
Velduran không thể giấu giếm nổi Turan, nhất là khi những gì hắn ta làm đều nhằm vào Lily và cần nhờ vào em ấy.
Nếu cần thiết, nó chỉ cần hỏi vài câu là có thể xác nhận.
Turan lại không định làm thế.
Tra hỏi Velduran hay Lily đều là ý hay, nhưng nó ghét bỏ tên pháp sư, càng không muốn Lily phải suy nghĩ nhiều về chuyện này.
Vụ việc có liên quan tới Tử thần Sứ đồ, tốt nhất nên để Turan gánh lấy hết cả.
Do đó, kỹ năng ‘Thông hiểu’ được kích hoạt.
Hàng đống thông tin trôi ồ ạt vào tâm trí Turan.
Nó hời hợt loại bỏ những thứ có vẻ tầm thường và chỉ tập trung vào những điều có phần thú vị hoặc đáng chú ý.
Các câu chuyện, ma pháp, ma năng, ma chú, ma pháp trận, ma pháp cụ; chúng đều là những kiến thức phổ biến, chỉ cần hơi chịu khó