Chiếc xe nhẹ nhàng rẽ hướng “Mình không tin không có cách!” - Trương Phi Phi nói rồi, cúi đầu suy nghĩ, rất nhanh lại ngẩng đầu lên nói: “Tớ có một người họ hàng ở bên nước ngoài, ngay bây giờ chúng ta đặt vé, lập tức bay sang bên đó.
Người đàn ông đó chắc chắn chỉ có địa bàn ở đây, bên nước ngoài hắn ta không nhúng tay vô được đâu!” Nói rồi, Trương Phi Phi lại muốn cầm điện thoại lên một lần nữa.
Lâm Nhã Tịnh lại một lần nữa cướp đi chiếc điện thoại, có chút thở dài bất đắc dĩ nói: “Phi Phi, cậu bình tĩnh một chút, minh đã nói hôm nay mình đi chung với một người, nếu như mình bỏ đi ngay bây giờ, không phải hắn rất nhanh sẽ biết sao, tin tưởng rất nhanh hắn sẽ đuổi đến kịp chúng ta, đến lúc đó không những không bỏ đi được còn làm liên lụy đến cậu!”
“Như vậy phải làm sao đây, hay là cậu chuốc thuốc mê hắn đi, chúng ta trói hắn lại nhốt ở đâu đó không phải là được sao?” - Trương Phi Phi sốt ruột nói.
Cập nhật sớm nhất tại.
“Không được! Phi Phi, chúng ta đang ở trong bệnh viện, làm sao có thể ra tay đây! Với lại chỉ có cậu với tớ, đi tìm dây thừng ở đâu để trói? Mang đến chỗ nào đây? Ở đây khắp nơi đều là camera”. Lâm Nhã Tịnh chỉ nói đến đây thôi, nhưng trong lòng lại âm thầm bổ sung thêm một câu.
Triệu Tử Mặc hắn có thể chơi chung với Âu Dương Dạ Trạch vốn dĩ cũng là cùng một loại người, bọn họ dễ dàng cho cô đối phó như vậy sao? “Phải làm sao? Phải làm sao bây giờ? Mình không thể để cậu ở đây được!” - Trương Phi Phi nóng vội đến độ bất chấp mọi thứ, nắm lấy tay Lâm Nhã Tịnh chuẩn bị chạy trốn.
Lâm Nhã Tịnh cố gắng kéo tay Trương Phi Phi lại, bỗng nhiên ở khóe mắt nhận ra một bóng dáng mơ hồ quen thuộc đang tiến lại gần.
Cô liên lập tức xoay người đẩy Trương Phi Phi ra xa mình: “Cậu mau về đi, mình rất ổn, anh ta quay về rồi, nếu như thấy cậu, nhất định sẽ làm liên lụy cậu, cậu mau về đi!”
Trương Phi Phi không cam tâm, nhìn về hướng hành lang quả thật xuất hiện một bóng dáng người đàn ông.
Là hắn ta sao? Nếu như hôm nay bọn họ mất dấu nhau, có thể cả đời này đều sẽ không gặp lại được! Thấy tình thế cấp bách, cô liên liều lĩnh nói ra một biện pháp sau cùng: “Nhã Tịnh, nếu có thể, bảy ngày sau tớ sẽ đặt vé máy bay, đợi cậu ở đây cả ngày!” -Dứt lời, cô cũng không lưu luyến gì, dứt khoát cầm túi rời đi.
Lâm Nhã Tịnh cũng không nhìn Trương Phi Phi nữa, giả vờ bình tĩnh như chưa có chuyện gì xảy ra, ngồi lại về vị trí cũ, nhưng trái tim không ngừng đập mạnh, lên tiếng thình thịch đã bán đứng tâm tình của cô lúc này. Rất nhanh, Triệu Tử Mặc đã tới gần Lâm Nhã Tịnh.
Hắn bước tới, Lâm Nhã Tịnh cũng đứng dậy. Trên đường hai người đi đến chỗ đậu xe, Triệu Tử Mặc mang vẻ mặt thản nhiên tán gẫu với cô: “Lúc nãy, cô gặp người quen sao?”
Lâm Nhã Tịnh giật mình, có chút chột dạ nói: “Không có, chỉ là nhàm chán nên bắt chuyện nói vậy thôi” Triệu Tử Mặc cũng không hỏi nhiều về vấn đề này, như thể hắn cũng chỉ thật sự thuận miệng hỏi qua.
Khi hai người ngồi vào xe, Triệu Tử Mặc vừa khởi động xe vừa lên tiếng: “Lâm tiểu thư, bây giờ cô muốn đi đâu? hay là tôi mang cô đi ăn nhé, giờ vẫn còn sớm, về biệt thự thì thật sự tiếc quá”
“Tôi...” - Lâm Nhã Tịnh cũng thật sự không muốn về biệt thự đó.
Cô đã bị nhốt ở đó nhiều ngày rồi, nếu như không ra ngoài, cô thấy bản thân mình càng ngày càng giống như một con thú cưng! Nhưng là cô không có sự cho phép của Âu Dương Dạ Trạch mà đi như vậy có được không? Dường như nhìn ra nỗi bận tâm của cô, Triệu Tử Mặc cười nói: “Không phải lo lắng đâu, hôm nay tên đó đã giao cô cho tôi, tất cả tôi đều chịu trách nhiệm. Hơn nữa đoán là tên đó, nếu