Edit: Tiểu Hy Hy
Beta: Tiểu Linh Linh
Lý thái y ở tại trong phủ Thái tử, đương nhiên cũng nghe nói qua tin tức Ninh Thiên Tầm không được sủng ái, trong mắt là thế nhưng toát ra vài phần quan tâm.
Thiên Tầm hơi ngẩn ra, sau đó nói: “Bị nhiễm phong hàn.” Nhìn ánh mắt hiền lành lo lắng của lão giả, nàng ngay sau đó mở miệng xin lỗi: “Thực xin lỗi Lý thái y, vừa rồi là ta quá xúc động.”
Nàng đang nói xin lỗi với mình? Lý thái y hơi có chút kinh ngạc, những người hoàng gia thân phận tôn quý đó, mặc dù là làm sai gì, cũng sẽ không nhận lỗi với người có thân phận thấp kém hơn mình.
Hơn nữa lúc trước nhìn vị Thái tử phi này quan tâm tỳ nữ của mình như vậy, hắn không khỏi ý cười, “Lão hủ biết Thái tử phi ngài cũng là lo lắng cho nàng ta, không sao. Thái tử phi ngài thả đãi ở đây, lão hủ cũng sẽ kê đơn thuốc trị liệu phong hàn cho ngài, uống hết ta lại đưa tới cho ngài.”
Có đôi khi, một câu nói đơn giản, một thái độ thích hợp, liền có thể kéo gần khoảng cách hai người.
“Lý thái y nếu không ngại, cứ gọi ta Thiên Tầm đi.” Nàng mặt mày hơi cong, tươi cười ấm áp, không hề mang theo một tia khí thế với uy áp của một người ngồi trên vị trí cao nào.
“Này…” Lão giả do dự một lát, chạm đến ánh mắt thân thiện trong trẻo của Thiên Tầm, theo bản năng mà gật đầu, “Thiên Tầm.”
Thái độ của nàng khiêm cung, lộ ra một bộ dáng khát cầu hiếu học : “Ta muốn học y cùng Lý thái y, không biết ngài đồng ý ta hay không?”
Nghe thấy, ánh mắt Lý thái y sáng ngời, “Yêu cầu này rất tốt, dù sao lão hủ cả ngày ở trong Thái tử phủ, có chút nhạt nhẽo, cũng không biết còn có thể sống bao nhiêu năm. Nếu có thể thu một đồ đệ, thật là điều tốt. Không bằng, người cùng đi với ta, bắt đầu từ cơ bản nhất học sắc thuốc trước.”
Ông ngừng một hồi, tiếp tục nói: “Trước hết phải chữa khỏi phong hàn, ngươi mới có tinh lực chăm sóc người khác.”
Thiên Tầm đáp ứng nói: “Cảm ơn ngài. Ta về phòng thay y phục trước, sư phó chờ ta một lát.”
Sư phó?
Xưng hô này… Đã bao nhiêu năm chưa từng nghe qua?
Thấy Lý thái y sững sờ, Thiên Tầm nghĩ rằng lời nói của mình có chỗ nào không ổn, “Chẳng lẽ không thể gọi ngài là sư phó?”
“Công chúa thân phận