Vật Hi Sinh Tu Chân Ký

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Yêu tà

Beta: Công Tử Tuyết

Sau khi người Thủy gia rời đi cũng chỉ còn lại người của Liên gia, Hạ Thần Tuyên và Trình Dung, Liên Cẩn Viên ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Thần Tuyên: "Hạ Thần Tuyên, nếu tất cả mọi người đã rời đi, chúng ta cũng theo đó từ biệt thôi."

Tô Ngưng Mi cũng ngẩng đầu nhìn qua, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng bây giờ phải tách ra với bọn họ, như vậy là tốt nhất.

Hạ Thần Tuyên cũng nhìn về phía Tô Ngưng Mi: " Tôi không có ý định tách ra với em."

Ý của lời này có chút mập mờ, sắc mặt người Liên gia cũng hơi khó coi, sắc mặt của Liên Cẩn Viên càng thêm lạnh lẽo. Người Liên gia biết Hạ Thần Tuyên là ma tu, có chút sợ anh ta, cũng không muốn đi cùng anh ta. Tô Ngưng Mi cũng có chút không hiểu tóm lại anh ta nghĩ như thế nào, nhưng mà vẫn nói: "Hạ tiên sinh, chúng ta cũng chẳng thân quen, hơn nữa vì để tránh cho sau này nảy sinh mâu thuẫn, tôi đề nghị đi riêng ra." Coi như anh ta lợi hại, nhưng mọi người của Liên gia cũng không thích anh ta, cũng e sợ anh ta, đi riêng ra sẽ tốt hơn một chút.

Hạ Thần Tuyên nhíu mày nhìn cô: "Em thật sự muốn đi riêng ra? Lúc này càng đi vào trong núi sâu sẽ càng nguy hiểm, tôi theo các người, ít nhất có thể bảo vệ nhóm bọn họ bình an, nửa năm sau em cũng có thể bình an đi ra bí cảnh này rồi, coi như em không muốn suy nghĩ vì mình, cũng nên nghĩ cho đứa bé trong bụng em một chút, chẳng lẽ đến lúc đó em còn muốn bị nhốt ở chỗ này, sinh đứa bé ở trong này?"

Sắc mặt Tô Ngưng Mi biến hóa, đưa tay xoa nhẹ ở bụng: "Anh.... khi nào thì anh biết?"

Hạ Thần Tuyên không trả lời vấn đề của cô, chỉ trầm lắng nhìn cô, mọi người Liên gia vui mừng nhìn về phía Tô Ngưng Mi, nói câu chúc mừng với cô, chỉ có Liên Phàm Kiệt bĩu môi, không lên tiếng, nguyên nhân không lên tiếng cũng chỉ là e ngại Hạ Thần Tuyên mà thôi, nếu không nhất định sẽ đả kích một hai câu.

Trình Dung kinh ngạc nhìn Tô Ngưng Mi, suy nghĩ một chút, lại quay đầu về phía Hạ Thần Tuyên nói: "Sư phụ, nếu...... Bọn họ không hoan nghênh chúng ta, chúng ta vẫn là......" Còn chưa có nói xong, cô ngừng nói khi thấy ánh mắt trầm lắng của Hạ Thần Tuyên, cũng không dám nói nhiều một câu nào nữa.

Cuối cùng Hạ Thần Tuyên cực kỳ ngang ngược, lại không thể đuổi anh ta đi, mọi người chỉ đành phải cùng nhau khởi hành thôi.

Mới vừa rồi gặp phải con hổ cấp cao đang hoạt động ở phụ cận, mà những gia tộc khác hiển nhiên cũng định săn đầu thú hổ biến dị này, mọi nơi bắt đầu tìm kiếm Bạch Hổ riêng ra. Đoàn người Liên gia xuất phát đi về phía trong núi, kết quả vòng vo ở phụ cận một ngày cũng không gặp lại con Bạch Hổ kia, lại để cho Tô Ngưng Mi tìm được
không ít thảo dược, tất cả bị cô đào lên di chuyển vào phía bên trong không gian.

Vài ngày sau đó vẫn không tìm được tung tích con hổ kia, mọi người chỉ có thể tiếp tục đi vào sâu bên trong, cũng đụng phải mấy con thú hoang, toàn bộ bị tiêu diệt, nội đan phân phát cho người Liên gia.

Chẳng mấy chốc thời gian một tháng đã trôi qua, trong thời gian này từng gặp một dã thú cấp cao, bị mọi người hợp lực bao vây tiêu diệt, nội đan còn chưa phân cho bất kì kẻ nào, mà đặt ở trên người của Tứ gia gia Liên gia Liên Thịnh Anh, chờ ra khỏi bí cảnh sẽ phân chia, mọi người cũng đều đồng ý.

Ngày hôm đó mọi người đi qua một khu rừng rậm rạp, đột nhiên xuất hiện một hồ nước, diện tích hồ không lớn, ước chừng chỉ có một nghìn năm thước vuông(1), nước trong hồ càng thêm trong suốt đến đáy, dường như có thể nhìn thấy cá lớn bơi qua bơi lại.

(1) Một nghìn năm thước vuông: 1254 m2

Một tháng này mọi người cũng đã sức cùng lực kiệt, tinh thần lo lắng, hôm nay bỗng nhiên xuất hiện cái nơi này, trong lòng thanh tịnh(2) không ít, tất cả mọi người đề nghị ở chỗ này nghỉ ngơi một đêm, ngày mai sẽ tiếp tục đi về phía trước.

(2) Lòng thanh tịnh: Trạng thái vắng lặng và thanh bình của nội tâm cùng với một cảm giác tự do.

Mặc dù thần thức không thể dùng, nhưng phù lục vẫn có thể sử dụng, Liên Cẩn Viên bày ra trận pháp phòng ngự ở xung quanh, như vậy cũng làm cho mọi người yên tâm nghỉ ngơi một đêm. Tô Ngưng Mi cũng lấy một ít đồ vật từ không gian ra ngoài ăn, bên trong không gian của cô có làm được các loại bánh bột ngô, bánh bao, bánh màn thầu tương thịt. Tô Ngưng Mi ăn hai cái bánh bao, lại ăn một chút tương thịt, uống một chút nước lúc này mới cảm thấy no, đưa tay vuốt ve bụng hơi nhô lên.

Thấy cô uống nước xong, đang ngồi dựa vào một cây đại thụ, Liên Cẩn Viên đi tới bên cạnh cô, ôm cô vào trong ngực của mình, đưa tay nhẹ nhàng đặt ở trên bụng của cô, khẽ cười nói: "Hôm nay đứa nhóc có ngoan hay không?"

Liên Cẩn Viên đang nói, Tô Ngưng Mi bỗng có cảm giác trong bụng giống như có con cá nhỏ nhẹ nhàng di chuyển, rất khẽ, nếu không chú ý cũng không cảm thấy được sự di chuyển nhỏ nhẹ này, gò má Tô Ngưng Mi ửng hồng, phấn khích ngẩng đầu nhìn về phía Liên Cẩn Viên: "Cẩn Viên, nó động."

Liên Cẩn Viên vui mừng nói: "Thật sao?" Cục cưng trong bụng mới vừa thành hình, còn quá nhỏ, anh


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện