Vật Hi Sinh Tu Chân Ký

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

edit:rồng

Tô Ngưng Mi cảm thấy đầu óc trống rỗng, khi Liên Cẩn Viên nói chuyện khí nóng rơi bên tai của cô, có chút ngứa, qua một hồi lâu cô mới nói, "Anh …Anh đã sớm biết?" Âm thanh của cô có chút khô khốc, cô biết mình đối với anh vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng anh, cho nên vẫn không nói bí mật của không gian, nhưng không nghĩ rằng anh đã biết từ sớm. Tô Ngưng Mi không nhịn được nở nụ cười khổ.

Liên Cẩn Viên ừ một tiếng, "Về sau có thể sẽ càng ngày càng nguy hiểm, đồ của em có thể giấu đi, nhưng anh vẫn như cũ có thể cảm giác được vị trí nó ở đâu, chỉ cần tu vi cao hơn em đều có thể cảm ứng được, cho nên tốt nhất có thể luyện hóa."

Lúc đầu nhìn thấy cô, anh đã biết trên người cô có bảo bối, linh khí nồng đậm vây lượn ở bên cạnh cô, lần gặp mặt thứ hai anh giúp cô giải quyết mãng xà biến dị. Cũng thuận lợi dây dưa với cô, không vì cái gì khác, từ trước đến nay không dễ gì gặp được người phụ nữ hấp dẫn mình, ban đầu anh đã muốn nhắc nhở cô rằng bảo bối của cô rất thu hút người khác, nhưng thấy ánh mắt phòng bị của cô như vậy vẫn nhịn xuống, chỉ là mỗi lần đều không thể khống chế muốn đến gần cô, lại dọa cô sợ.

Nhưng mà bây giờ không giống như vậy, toàn cầu lần nữa gột rửa, các loại thiên tai nối tiếp nhau, linh khí vốn yếu kém cũng dần dần tràn đầy, gia gia nói người tu chân ẩn núp trên thế giới cũng dần xuất hiện, cho nên anh phải nhanh chóng tu luyện, nếu không sẽ rất nguy hiểm.

Nói thật, cho dù ở cùng cô mấy tháng cô vẫn còn phòng bị đối với anh, để cho trong lòng anh thật khó chịu, nhưng cũng hết cách, anh tin chắc rằng sẽ có một ngày cô không phòng bị anh nữa, chân chính thích anh.

Tô Ngưng Mi trầm mặc hồi lâu, cầm hồ lô ngọc trong tay vuốt vuốt rồi trả lại cho Liên Cẩn Viên, sau đó bấm một cái khẩu quyết, chuỗi hạt châu Phỉ Thúy mang theo trên cổ dần dần hiện ra ngoài. Cô gỡ chuỗi hạt châu từ trên cổ xuống đưa cho Liên Cẩn Viên, Liên Cẩn Viên nhận lấy và xem xét, nói: "Xác thực là một bảo bối, cho nên em phải mau sớm luyện hóa, mặc kệ lần này có tìm được người nhà họ Tô hay không chúng ta đều phải trở lại Phù Khẩu trấn, sau đó em chuyện tâm mau luyện hóa nó, chúng ta mới có thể tiếp tục lên đường.” Anh vừa nói vừa đeo vật này lên cổ Tô Ngưng Mi.

Tô Ngưng Mi vuốt hạt châu Phỉ Thúy trên cổ, còn không đợi cô hỏi, Liên Cẩn Viên lại nói: "Muốn luyện hóa một vật, đầu tiên phải có máu trong tim, sau đó anh sẽ giúp em bố trí trận pháp, hướng dẫn cho em luyện hóa, bình thường sẽ không có vấn đề lớn. Tốt lắm, hiện tại không nói cái này, chúng ta tiếp tục đi về phía trước, trước mặt sẽ có một rừng cây, hy vọng ẽ không đụng phải loài chim biến dị này." d,d,l,q,d

Tô Ngưng Mi cũng nhìn xuống dưới, quả nhiên nhìn thấy ở trước mặt là một mảnh rừng lớn, cánh rừng cây này nổi danh là nơi ở
của chim ở trên quốc lộ 318, rừng cây được đặt tên là rừng chim, bên trong các thậm chí có cả trăm loài chim, cả rừng cây chiếm diện tích mấy trăm mẫu, xung quanh có một cái hồ rất lớn, là thắng cảnh nổi danh trên quốc lộ 318, trước mạt thế thường có người tới tới tham quan. Chỉ là sau tận thế chỗ này không còn an toàn nữa.

Hai người từ chỗ này bay quan bầu trời của rừng chim, nhìn thấy rừng cây ở xa xanh biếc hùng vĩ, có thể nghe thấy các loại tiếng chim hót bên trong.

Cũng may rất nhanh sẽ bay qua cánh rừng này, hai người tiếp tục bay tới phía trước, như thế qua năm, sáu tiếng, đã đến mười một mười hai giờ đêm rồi. Đoạn đường này hai người gặp phải không ít loài chim bay biến dị, nhưng cũng chỉ có một hai con, không thành đoàn nên giải quyết nhanh chóng.

lequydon

Liên Cẩn Viên chợt ồ lên một tiếng, Tô Ngưng Mi khẩn trương hỏi, "Anh nhìn thấy gì vậy?"

"Phía dưới có hai chiếc xe con, hình như là xe của người nhà họ Tô." Ngự kiếm của Liên Cẩn Viên bay xuống dưới. Rất nhanh Tô Ngưng Mi nhìn thấy hai chiếc xe con ở ven đường, một chiếc xe thương vụ màu đen, một chiếc Wrangler, vừa nhìn chính là bảng số của hai chiếc xe con người nhà họ Tô, bên cạnh còn có những chiếc xe khác.

"Là ông ngoại và bà ngoại với họ." Tô Ngưng Mi vui mừng bắt lấy cánh tay Liên Cẩn Viên nói, "Không biết bọn họ thế nào, hi vọng tất cả mọi người bình an." Trong lòng nàng vừa vui mừng lại lo lắng.

Liên Cẩn Viên đã dừng lại dưới một cây đại thụ,, thu hồi phi kiếm, hai người xuống phi kiếm đi tới mấy chiếc xe.

Xe có ánh đèn yếu ớt chiếu vào nơi xa, trên mui xe có người gác đêm, nhìn thấy Liên Cẩn Viên cùng Tô Ngưng Mi, hô: "Là ai?"

Tô Ngưng Mi nghe ra là âm thanh của anh họ Tô Hạo, vội vàng lôi kéo Liên Cẩn Viên chạy tới, "Anh họ, là em, em là Tiểu Mi......"

Tô hạo vội từ trên xe nhảy xuống, trước ánh đèn quả nhiên nhìn thấy là Tô Ngưng Mi cùng Liên Cẩn Viên, "Em họ, cuối cùng tìm được em rồi"

"Biểu ca, ông ngoại và bà ngoại họ như thế nào? Tất cả mọi người không có sao chứ?" Trong xe tất cả mọi người đang nghỉ ngơi, Tô Ngưng Mi không muốn quấy rầy bọn họ, kéo Tô Hạo đến bên cạnh nhỏ giọng hỏi. Tô hạo nói: "Đều không có việc giừ, ban đầu căn cứ chìm, bởi vì phần lớn là dùng đò ăn trong không gian của tiểu cô cô, zombie cùng biến dị thú còn chưa có vây lại, mọi người rất dễ dàng dựa vào đi ra ngoài. Em cùng em rể họ ở thành phố G, chúng ta liền quyết định tới thành phố G tìm em, ai biết vẫn là không có gặp được em, cuối cùng làm trễ nãi hơn nửa ngày cũng 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện