Thời gian thấm thoát trôi qua, vậy là năm học lớp 10 của nó sắp kết thúc rồi. Sau lần bị nó chửi cho một trận, Thiên Hoàng cũng xin chuyển trường hay đi đâu đó, nó không còn gặp lại cậu ta nữa. Quãng thời gian cuối năm học của nó diễn ra khá yên bình và vui vẻ. Thi học kỳ xong, chỉ còn lễ bế giảng, tổng kết năm học nữa là nó được nghỉ hè.
Trong lễ bế giảng, nó được phân công trình diễn một tiết mục văn nghệ với anh mà nó chẳng biết làm gì cả. Bàn bạc với anh mãi, cuối cùng nó quyết định sẽ hát song ca, cho anh đàn nữa. Nhìn cái lúc anh vừa cầm đàn ghi\-ta vừa ngồi hát đẹp trai kinh khủng luôn. Nó không tin được người yêu mình lại đẹp trai thế này.
\- Chiều qua nhà anh tập hát, nhớ chưa?
\- Được qua nhà anh á, ôi thích thế.
\- Đằng nào sau này chẳng là nhà của em.
\- Thôi đi, biết thế nào được. Nhỡ đâu ngày mai ra đường anh lại gặp được người cao hơn em, xinh hơn em, body đẹp hơn em, thông minh hơn em rồi yêu người đó thì sao?
\- Ừ ha.
\- Anh nói thật hả?
\- Thôi đùa đấy. Sau này dù có gặp được cô gái cao hơn em, xinh hơn em, body đẹp hơn em, thông minh hơn em thì anh cũng mặc kệ, họ đâu liên quan đến anh… \_ Nói rồi anh véo má bánh bao của nó.
\- Anh véo hỏng mặt em mất.
\- Dễ thương quá đi. Chiều nhớ đến đấy, hay anh qua đón.
\- Thôi ạ, chiều em đi xe buýt đến cũng được, anh không phải qua cho mất công.
\- Được rồi.
…
Nó vừa ngủ trưa dậy, bây giờ chuẩn bị một xíu rồi qua nhà anh. Hiện tại là giữa tháng 5, trời khá nóng rồi. Trước khi ra đường nó phải bôi kem chống nắng đầu tiên, sau đó buộc tóc gọn gàng. Thôi thì qua nhà anh nên nó cũng chẳng trang điểm đâu, đánh ít son cho mặt đỡ nhợt nhạt là được. Nó mặc áo phông đơn giản với quần jeans, đeo thêm đôi giày sneaker nữa rồi ra ngoài. Vì nhà nó cách bến xe buýt không xa lắm nên nó đi bộ, vừa đi được một đoạn thì nó gặp ai kia… chẳng phải anh sao?
\- Sao anh ở đây?
\- Qua đón em không được à.
\- Anh đi gì qua?
\- Đi taxi, bây giờ đi xe buýt với em luôn.
\- Được thôi, cho anh trải nghiệm cảm giác trên xe buýt là thế nào.
Nó và anh ra đến bến, đợi một chút thì có xe tới. Nó mua thẻ xe buýt theo tháng nên rẻ và tiện lợi hơn, còn anh thì mua vé như bình thường. Nhìn qua một chút, trên xe buýt chỉ còn một ghế trống, anh bảo nó qua ghế ngồi còn anh đứng. Nó cũng ok thôi vì dù sao thì nó không muốn đứng lắm. Xe chuẩn bị lăn bánh thì nó thấy một bà cụ vừa lên xe, đang loay hoay tìm chỗ ngồi. Nó chạy ra chỗ bà cụ:
\- Bà ơi, ở kia còn ghế trống, bà qua đó ngồi đi ạ.
\- Cảm ơn cháu nhiều.
Sau khi bà cụ đã ngồi ở ghế thì nó ra chỗ anh đứng. Mặc dù không phải lần đầu tiếp xúc thân mật với anh nhưng khi đứng gần anh thế này nó cứ ngượng ngượng làm sao ấy. Anh cao hơn nó rất nhiều, nó chỉ đứng đến vai anh thôi. Vậy nên nó mà ngẩng mặt lên là nhìn thấy anh luôn, ngại chết đi được.
“Kít…”
Xe buýt thắng gấp làm nó mất thăng bằng mà ngã về phía sau, may là anh kịp thời giữ lại và ôm nó vào lòng.
\- Sao, em nhân cơ hội lợi dụng anh à?
\- Thôi đi, anh lợi dụng em thì có. Bỏ em ra nào, người ta nhìn bây giờ.
\- Ai nhìn thì kệ họ, anh ôm người yêu anh mà…
Nhìn đôi trai gái vui vẻ nói cười, bà cụ cũng nở một nụ cười mãn nguyện.
Sau một khoảng thời gian thì xe buýt dừng ở bến khá gần nhà anh. Nó và anh xuống xe rồi đi bộ vào. Anh bảo bố mẹ đi công tác rồi nên chỉ có mình anh ở nhà thôi. Nói là một mình chứ thực ra còn có quản gia với bao nhiêu người giúp việc ấy mà. Nó tung tăng lên phòng anh, mặc dù đã nói rất nhiều lần nhưng quả thực phòng anh siêu đẹp, đẹp lắm luôn ấy. Một nam một nữ ở trong phòng, nghe có vẻ không trong sáng lắm nhỉ, nhưng mà thôi, kệ vậy.
Nó vừa vào phòng anh là phi ngay lại chỗ cây đàn ghi\-ta, nó đã từng thử học đàn nhưng không lâu lại bỏ cuộc vì thấy khá khó. Cơ mà lúc thấy anh chơi đàn, nó lại có hứng học nên anh bảo khi nào rảnh sẽ dạy cho nó. Ahihi, được người yêu dạy thì đỡ mất tiền. Lượn lờ chán, nó và anh mới bắt đầu tập hát. Do hát ở lễ bế giảng nên nó chọn bài hát “Mình cùng nhau đóng băng”. Nó cực thích bài này, nghe nhẹ nhàng mà da diết làm sao á.
Nói là song ca nhưng nó hát là chính, anh sẽ ngồi đánh đàn và thỉnh thoảng hát vài câu thôi. Nó là đứa ít đi văn nghệ, lần này được giao hát trước toàn trường nên cũng khá ngại. May mà đứng cạnh anh chứ nếu bảo nó đơn ca một mình trên sân khấu thì có đánh chết nó cũng không tham gia. Nó với anh tập hát cũng khá lâu, khoảng hai tiếng vì anh còn phải tìm beat đệm đàn các kiểu… Tập xong thì nó về luôn, dặn anh không phải đưa về chi cho mất công, nó tự đi được rồi. Một phần cũng vì không muốn ỷ lại vào anh quá, ai lại để người yêu chăm sóc như bố chăm sóc con bao giờ.
…
Ngày lễ bế giảng cuối cùng đã đến, nốt hôm nay là nó được nghỉ hè, nghĩ đến đã thấy vui rồi. Những ngày lễ quan trọng thì trường yêu cầu học sinh nữ phải mặc áo dài, nó cũng chấp hành thôi mặc dù mặc áo dài không thoải mái lắm. Do hôm nay còn lên sân khấu nữa