Giọng nói của Bồi Phong dọa Tần Ngọc ngây ngẩn cả người, cậu sợ hãi buông tay khỏi bàn phím.
" Anh có phải là hacker trong truyền thuyết không? Anh muốn làm gì? Tôi nói anh nghe tôi rất nghèo, không có tiền cho anh đâu "
Tai nghe truyền đến tiếng tạp âm nhỏ xíu, khiến cho giọng cười của Bồi Phong nghe có chút kỳ quái.
" Tôi muốn tiền của em để làm gì? "
" Sao tôi biết được. " . Chap mới luôn có tại — T R U M T R U Y E N . ne t —
" Đứa nhỏ ngốc ", âm thanh Bồi Phong nghe rất cao hứng, " Em quên mình đã kết bạn với tôi rồi à? Thông tin cá nhân và tiểu sử hoạt động đều công khai, nhìn tuổi tác có thể đoán em là sinh viên, em đăng bài cũng được mấy ngày, nhưng số lượng người xem và thích ít đến đáng thương, nếu như tài khoản này không phải nick phụ, thì chủ nhân của nó hẳn phải là một người hướng nội không thích kết giao bạn bè, những người khó hòa đồng thường sẽ có tỉ lệ không ở lại trường rất lớn. "
Tần Ngọc nghe xong hơi sửng sốt một chút, " Anh.....Thật là lợi hại ", qua mấy giây mới kịp phản ứng nói, " Tôi không phải đồ ngốc, nào có ai giống như anh tự nhiên khi không không có việc gì làm đi lục tìm thông tin của người khác để đưa ra nhiều kết luận như vậy? Rảnh rỗi dễ sợ. ".
" Không phải ai tôi cũng lục tìm. "
Lời này nghe hơi quái quái, lòng Tần Ngọc đột nhiên căng thẳng, nhỏ giọng hỏi, " Có ý gì? "
" Tôi chỉ tìm thông tin của người mình thích. "
Trái tim trong ngực đập " thình thịch ", Tần Ngọc không cần xem cũng biết mặt mình hiện tại nhất định đã đỏ thành một trái táo.
".......Anh đừng ăn nói bậy bạ. "
" Tôi nói thật. "
" Chúng ta....Chúng ta đều là nam ", Tần Ngọc bĩu môi nói.
" Nam cũng có thể yêu đương. "
Cũng không biết vì sao mà đề tài nói chuyện lại trở nên kỳ cục như vậy, ngón tay Tần Ngọc khẩy bàn phím, nút ấn trên đó cũng sắp bị cậu khựi ra
" Em rất đáng yêu, anh rất thích. "
Giọng nói cúa Bồi Phong từ trong tai nghe truyền tới, phím bấm đã bị hư hoàn toàn, ngay cả màn hình cùng trở nên tối đen, Tần Ngọc lại lỡ tay.
Kích thích quá lớn, đến khi cậu phản ứng lại, dây nguồn của máy tính đã bị cậu giựt ra.
Làm sao có thể như vậy, Tần Ngọc suy nghĩ, làm sao có thể tùy tiện như vậy.
Trong bóng tối, ánh mắt Tần Bồi Phong u ám nhìn ảnh đại diện trước mắt, miệng nhếch lên, không nhịn được nở nụ cười, biết rõ đối phương đã off, nhưng vẫn nói vào trong microphone, " Em đừng trốn quá lâu, nếu không anh sẽ không nhịn được... "
Tần Ngọc lăn lộn trên giường, trong đầu tất cả đều là lời Bồi Phong nói, anh nói con trai cũng có thể yêu nhau, Tần Ngọc chưa từng tiếp xúc với loại chuyện này, thậm chí cả mối tình đầu cũng không có, con đường tình duyên hoàn toàn trống không.
Thời kỳ trưởng thành, những người con trai khác đều lặng lẽ ẩn