Hoa hồng và ánh trăng, hôm nay là Lễ Tình Nhân.
Lúc Văn Chiêu bước ra khỏi phòng làm việc, trên đường nơi nơi đều bán hoa hồng.
Khi Văn Chiêu đi ngang qua cửa hàng bán hoa cậu nhìn thấy những bó hoa hồng diễm lệ được bày trước cửa hàng.
Cậu đi vào mua một bó hoa hồng nhỏ.
Lúc cậu đang ở trên xe, Giang Thăng gọi điện tới cho cậu.
Bên tai vang lên thanh âm trầm thấp nam tính, Văn Chiêu cảm giác lỗ tai mình có chút tê dại.
" Em sẽ trở lại sớm thôi."
Sau khi cúp điện thoại, Văn Chiêu nghiêng đầu nhìn bó hoa hồng nhỏ đang để trên ghế phụ.
Văn Chiêu gợi lên một nụ cười nhẹ.
Sau khi Văn Chiêu đỗ xe xong, cậu lấy bó hoa hồng giấu sau lưng mình.
Lúc Văn Chiêu gõ cửa, ngón tay cậu khẩn trương siết chặt thân hoa.
Giang Thăng ra mở cửa, Văn Chiêu nhanh chóng che lại mắt Giang Thăng.
Cậu đẩy Giang Thăng lên cửa hôn lên miệng hắn.
Cái trán hai người chống nhau cùng nhau thở dốc.
Văn Chiêu cắn môi dưới của Giang Thăng.
Đem bó hoa hồng đỏ giấu sau lưng để nó vào trong lòng Giang Thăng.
Đồng tử Giang Thăng đột nhiên co rút lại, hắn kinh ngạc nhìn Văn Chiêu.
Văn Chiêu hơi nâng lên cằm, trong mắt mang theo ý cười:" Thế nào? Được tặng hoa có vui không?"
Giang Thăng ôm cổ cậu hôn lên.
Hai người vừa hôn vừa cởi quần áo còn không quên đem hoa hồng đặt trên bàn.
Giang Thăng bế Văn Chiêu vào phòng ngủ hai người, hắn đặt cậu trên giường.
Văn Chiêu ngồi dậy nhìn Giang Thăng cười tinh nghịch "Hôm nay là Lễ Tình Nhân, chơi trò khác đi."
Giang Thăng nuốt nước miếng khàn khàn hỏi: " Chơi trò gì?"
Văn Chiêu đứng dậy đi đến tủ quần áo tìm kiếm, tìm thấy đồ vật bị cậu giấu bên trong.
Văn Chiêu mở túi những đồ cậu đã chuẩn bị ra.
Đổ lên trên giường có tất chân, váy, tai mèo còn có các đồ chơi tình thú khác.
Văn Chiêu cầm một cái tai mèo đeo lên đầu.
Cậu vươn đầu lưỡi liếm miếng nhìn Giang Thăng " Meow" một tiếng.
Da đầu Giang Thăng như muốn nổ tung, hắn đứng dậy muốn đẩy ngã Văn Chiêu lên giường.
Văn Chiêu lui lại mấy bước nói: "Đừng nóng vội! Còn chưa mặc xong quần áo."
Văn Chiêu cởi sạch quần áo trên người, cậu lấy chiếc váy đồng phục trên giường mặc vào, khom lưng đi tất đen vào.
Đôi mắt Giang Thăng nhìn chằm chằm Văn Chiêu như muốn ngọn lửa sắp bốc cháy.
Ánh mắt hắn nhìn đôi chân dài được bao bọc trong quần tất đen không tì vết rồi đến váy xếp ly của cậu, sau đó hắn chuyển ánh mắt đến mặt cậu.
Giang Thăng nhào về Văn Chiêu đè cậu ở trên giường, hắn dùng miệng cắn xương quai xanh cùng cổ của cậu.
Giang Thăng vói tay vào trong váy Văn Chiêu sờ hoa huy*t đã đẫm nước kia.
Văn Chiêu ngẩng cổ rên rỉ, ngực phập phồng thở dốc.
Văn Chiêu tiến lại gần liếm miệng Giang Thăng, Giang Thăng câu lấy đầu lưỡi Văn Chiêu đặt trong miệng mình liếm mút, hắn dùng hàm răng cắn một ngụm đầu lưỡi đỏ mềm của Văn Chiêu.
Văn Chiêu đẩy Giang Thăng, hai người khi tách ra trong miệng còn có sợi chỉ bạc.
Giang Thăng rút tay khỏi váy cậu, tay hắn dính đầy dâm dịch của cậu.
Đôi mắt Giang Thăng đỏ ngầu, hắn khàn khàn nói:" Ngồi lên mặt anh đi, anh giúp em liếm thả lỏng.
"
Khi Văn Chiêu nghe hắn nói vậy hoa huy*t liền run rẩy phun ra lượng d*m thủy.
Giang Thăng nằm ở trên giường, Văn Chiêu dùng váy che mặt đối phương rồi khóa ngồi trên mặt đối phương.
Văn Chiêu cảm nhận được hơi thở nóng rực của Giang Thăng đang phả vào thịt huyệt dính đầy nước kia.
Eo Văn Chiêu mềm nhũn không đứng thẳng được, cậu thở gấp nói:" Giang Thăng ngứa...!Bên trong ngứa quá, liếm em đi."
Văn Chiêu lắc lắc cái mông, cậu dùng lỗ thịt nhỏ đi cọ miệng Giang Thăng:" Giang Thăng liếm lỗ của em đi.
Ư ư ưm ngứa."
Giang Thăng bóp mông cậu nói " Dâm đãng." Nói xong duỗi đầu lưỡi liếm vào, hắn liếm thịt môi trợn trượt bên ngoài, hắn đem môi âm hộ ngậm trong miệng mình hút cắn.
Chân Văn Chiêu run rẩy chịu không nổi, đầu lưỡi Giang Thăng quấn quýt thịt môi của hắn rồi cắn, Văn Chiêu há miệng dâm đãng kêu:" Liếm giỏi quá...!A a a a a a ư ngứa quá!"
Giang Thăng hút d*m thủy trong hoa huy*t Văn Chiêu, khi hút còn vang lên thanh âm dính nhớp.
Giang Thăng ngậm âm đế cậu trong miệng lấy răng nhè nhẹ cắn làm âm đế cậu sưng to như hạt đậu nành.
Văn Chiêu không tự chủ được thở hổn hển, toàn thân mềm như vũng nước, âm đ*o run rẩy phun ra càng nhiều d*m thủy.
Văn Chiêu cắn tay trong miệng, lắc đầu khóc kêu:" Muốn hóng rồi...!Phải bị liếm đến hỏng rồi."
d*m thủy trong hoa huy*t chảy ra rơi trên mặt Giang Thăng.
Giang Thăng dùng tay xoa bóp mông Văn Chiêu, hắn bẻ mông Văn Chiêu ra, duỗi đầu lưỡi dài liếm từ âm đế một đường đến hậu huyệt Văn Chiêu.
Giang Thăng dùng đầu lưỡi chọc lỗ thịt nhỏ hẹp, liếm mỗi nếp uốn bên ngoài khiến hoa huy*t cậu mềm nhũn.
Eo Văn Chiêu run rẩy, tay nắm chặt khăn trải giường, mu bàn tay nổi gân xanh:" ô ô ô ô từ bỏ, đầu lưỡi nóng quá...!Muốn chết."
Giang Thăng cắn chỗ thịt dưới đáy chậu Văn Chiêu, khàn giọng nói:" Liếm em vậy có sướng không? Sao lỗ nhỏ lại dâm đãng như này?"
Giang Thăng ngậm toàn bộ môi âm hộ Văn Chiêu vào trong miệng hút, hắn vói đầu lưỡi vào bên trong âm đ*o Văn Chiêu thọc vào rút ra.
Dùng hàm răng đi mài thịt âm hộ.
Bắp chân Văn Chiêu duỗi ra, ngón chân co quáp lại.
Văn Chiêu lắc lắc đầu, cắn ngón tay trong miệng kêu:" không được! Không được! Muốn hỏng rồi, đừng hút nữa."
Giang Thăng liếm láp lỗ âm đ*o Văn Chiêu, hắn dùng đầu lưỡi hung hăng liếm sạch nước sốt.
Sau khi liếm sạch d*m thủy, hắn hung hăng mút mạnh miệng huyệt của cậu.
"A a a a a a a ô ô hỏng...!Bị liếm hỏng rồi." Hông Văn Chiêu căng cứng, bắp chân cọ xát trên giường, đầu phe phẩy, nước miếng từ trong miệng chảy ra.
Một bộ dáng bị đ*t hỏng.
Hồn Văn Chiêu không ngừng co giật, eo Văn Chiêu mềm nhũn không chống đỡ nổi, mông cậu ngồi trên mặt Giang Thăng.
Trong không khí tràn đầy hương vị dâm mỹ, Văn Chiêu mặc váy ngồi trên mặt Giang Thăng làm hắn liếm huyệt cậu.
Đôi chân dài mảnh khảnh để hạ bên, chiếc tất đen bao