Hắn không đồng ý ly hôn, cô vẫn còn rất nhiều cách để cắt đứt quan hệ với hắn.
Một kế hoạch ngầm thật tuyệt vời và hoàn hảo.
Ngân Xuyến sẽ làm một màn ngoại tình giả theo suy nghĩ của hắn với Bạc Huyền Sâm.
Cô phải khiến hắn chịu những nỗi đau mà cô đã phải gánh, cho hắn cảm nhận được trên đầu mọc thêm cái sừng sẽ có cảm giác như thế nào.
Ngân Xuyến dần dần chìm vào giấc ngủ sâu trên giường của cậu.
Hơi thở đều đặn, yên bình, không còn tràn đầy những giọt nước mắt đau khổ như ngày hôm qua nữa.
Bạc Huyền Sâm đưa tay lên, chạm nhẹ vào đôi má hồng hào của cô.
Không hiểu sao, lúc này cậu lại cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Phải chăng được ngủ chung một phòng với cô nên cậu mới có cảm xúc kì lạ đó? Cậu rất muốn được một lần ôm cô vào lòng ngủ, được nắm lấy đôi bàn tay trắng trẻo của cô.
Bạc Huyền Sâm không kìm được ham muốn của bản thân, cúi xuống định hôn lén cô, thế nhưng lại tạo ra một khung cảnh rất ngượng ngùng.
Ngân Xuyến bất ngờ mở tròn hai mắt ra nhìn cậu.
Cô nhăn mày mà chất vấn Bạc Huyền Sâm:
"Cậu lại định chiếm tiện nghi của tôi đúng không?"
Bạc Huyền Sâm liền ngồi thẳng người lại.
Hai má của cậu đã đỏ bừng lên, "Xin lỗi, đã làm người tỉnh giấc."
Ngân Xuyến cũng đoán trước được Bạc Huyền Sâm sẽ không kìm được mà có ý đồ xấu với cô.
Tuy nhiên, bản thân cô đã đâm lao thì phải theo lao mà thôi.
Ngân Xuyến nghiêm túc nói lại kiến nghị của mình vào buổi chiều hôm nay cho cậu nghe:
"Khi nào ly hôn thành công thì tôi sẽ suy nghĩ lại mà cho phép cậu đụng vào người của tôi hiểu chưa? Nên bây giờ đừng vượt quá ranh giới nữa hai chúng ta lúc này."
Nghe câu nói này của cô, trong lòng Bạc Huyền Sâm rất buồn, trái tim cậu như bị hàng ngàn con dao găm đâm trúng vậy, thật đau! Nhưng mà cậu cũng không còn lựa chọn nào khác.
Cậu tôn trọng ý kiến của Ngân Xuyến, không muốn ép buộc cô một chút nào.
"Vâng, vậy chúc phu nhân ngủ ngon."
Khuôn mặt Bạc Huyền Sâm đượm buồn,
cậu ôm cái gối của bản thân lên ghế sofa nằm ngủ.
Bản thân Ngân Xuyến tự nhiên cảm thấy có cái gì đó sai sai.
Tình huống này không khác nào vợ giận dỗi, đuổi chồng xuống giường ngủ cả.
Nhưng mà cô cũng không muốn ngủ chung với người lạ, để hắn ngủ có một đêm, đến nữa bù lại sau cũng chưa muộn.
Sáng hôm sau, Hạ Bán Tử tỉnh dậy ngay trên chiếc ghế sofa.
Thuốc mà Ngân Xuyến hạ thực sự rất lợi hại, khiến hắn khó mà di chuyển được, cứ thế mà ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Chuyện này khiến hắn vô cùng cay cú với vụ chơi khăm này của Ngân Xuyến.
Hắn đã tự thề với bản thân mình là phải khiến cho cô nhận đủ tất cả những gì mà hắn phải hứng chịu vào tối hôm qua.
"Reng....reng...reng..."
Điện thoại của Hạ Bán Tử vang lên.
Anh ta hậm hực mà bắt máy, "Có chuyện gì?"
Đầu dây bên kia đáp với cảm xúc vô cùng vui vẻ: "Thưa giám đốc, công ty phía