Hận ư?
Chung Dạng không nói được thành lời, năm cô 10 tuổi, bố mẹ ly hôn. Nói thật lòng bao nhiêu năm trôi qua, Chung Dạng sớm đã chẳng còn nhớ rõ hình dáng khuôn mặt của người đó nữa.
Chung Dạng lắc đầu: "Chị không biết nữa."
La Trà nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: "Chị, em nói chị nghe cái này, hôm đó em nghe mẹ em với mợ nói chuyện điện thoại, hình như là qua mấy hôm nữa mợ sẽ đến thăm chị đấy."
Chung Dạng im lặng giây lát rồi nói: "Mau ngủ đi."
Chung Dạng với La Trà ngủ đến 7 giờ sáng hôm sau, bị Tô Vân đi vào giật tung chăn lôi dậy ăn sáng. Trước kia mỗi lần đến kỳ nghỉ, Tô Vân đều gọi Chung Dạng dậy rất sớm thế nên nhiều năm nay Chung Dạng cũng không có thói quen ngủ nướng. La Trà mặt mũi vẫn còn ngái ngủ, cuộn chặt chăn lại, nhỏ giọng làu bàu: "Mẹ, bây giờ mới có 7 giờ mà đã ăn sáng, mẹ cũng khoa trương quá đấy."
Tô Vân thúc giục: "Nhanh lên, ăn sáng xong lại lên giường ngủ tiếp cũng được."
Chung Dạng xuống giường đi đánh răng rửa mặt, sau đó ăn một bát cháo, 9 giờ nhận được tin nhắn wechat của Dương Tuệ, cô ấy hỏi cô có phải là đã quay về Nhạc Dương không, buổi tối bạn học lớp cấp ba tổ chức họp mặt, hỏi cô có đến không?
Chung Dạng cầm di động, do dự một lúc, cuối cùng vẫn trả lời lại tin nhắn: "Mình có đến."
Trong các bạn học thời cấp ba, Chung Dạng với Dương Tuệ có thể coi như là chơi thân với nhau nhất, vì dù sao hai người từ khi còn học cấp hai đã học chung một trường. Đến buổi chiều, Dương Tuệ tới nhà tìm cô, Chung Dạng thu dọn sửa soạn rồi ra ngoài, ra khỏi bậc thềm của tiểu khu thì trông thấy Dương Tuệ ở cách đó không xa.
Dương Tuệ cũng nhìn thấy cô, giơ tay lên vẫy lia lịa: "Chung Dạng."
Chung Dạng cười tươi đi đến phía trước, Dương Tuệ hỏi: "Cậu về bao giờ thế?"
"Mình mới về hôm qua."
Dương Tuệ á lên mộ cái: "Trường cậu nghỉ học muộn vậy sao? Mình ở nhà đã cả tuần nay rồi đấy."
Chung Dạng cười cười, hai người vừa đi vừa nói chuyện, Chung Dạng hỏi: "Đi ăn ở đâu vậy?"
"Ở Tụ Viên Lâu, là nơi tổ chức tiệc tốt nghiệp chia tay khi trước, hôm nay người đến tụ tập cũng đông lắm."
Hai người ngồi xe buýt, ngồi khoảng nửa tiếng đồng hồ mới đến nơi.
Chung Dạng đi theo Dương Tuệ lên lầu, vừa mở cửa phòng bao ra đã trông thấy không ít những gương mặt quen thuộc, nhưng ít nhiều ai nấy đều có chút thay đổi, bất luận là kiểu tóc hay phong cách ăn mặc, đều khác một trời một vực với khoảng thời gian còn mặc đồng phục năm xưa.
Hai người đi vào trong, có người nháo nhào lên: "Aiya, hoa khôi của lớp tới rồi kìa."
"Chung Dạng, đã lâu không gặp."
"Cậu đúng là càng ngày càng xinh đẹp hơn rồi."
Bầu không khí nhanh chóng trở nên náo nhiệt.
Chung Dạng với Dương Tuệ vừa ngồi xuống, cửa phòng bao lại bị đẩy ra, có một người bước vào, là Thịnh Đình.
Có người trông thấy Thịnh Đình bèn trêu chọc: "Sao cậu lại không đi cùng với Chung Dạng vậy?"
Chuyện hẹn hò của Chung Dạng và Thịnh Đình người ngồi ở đây đều biết cả. Chuyện đó cũng là phát sinh vào ngày tổ chức tiệc tốt nghiệp, ngày ấy chuyện Thịnh Đình tỏ tình trước mặt tất cả các bạn học đến tận bây giờ cảm tưởng như chỉ mới xảy ra vào ngày hôm qua. Người ngồi ở đây cũng chỉ có những ai chơi thân với Thịnh Đình mới biết chuyện hai người họ đã chia tay.
Ánh mắt Thịnh Đình liếc nhìn bóng lưng của Chung Dạng, nhàn nhạt đáp: "Đừng nói linh tinh nữa, bọn tôi sớm đã chia tay rồi."
Chỉ một câu nói qua loa, ấy thế mà khiến cho bầu không khí trong phòng bao phút chốc biến đổi, có người cười haha: "Cái miệng chết tiệt này của cậu, hỏi vớ vẩn gì vậy hả, qua đây qua đây, uống rượu đi."
Dương Tuệ thấp giọng hỏi: "Chia tay thật đấy à?"
Chung Dạng "Ừ" một tiếng, Dương Tuệ trong lòng có phần thổn thức, hai người rõ ràng là Kim Đồng Ngọc Nữ vậy mà sao nói chia tay là chia tay ngay được. Lúc còn học cấp ba, trong khối 11 Thịnh Đình cũng là một nhân vật tầm cỡ, tướng mạo khôi ngô tuấn tú, thành tích xuất sắc, có rất nhiều nữ sinh yêu thầm cậu ta. Chuyện Thịnh Đình tỏ tình trong bữa tiệc tốt nghiệp được truyền ra bên ngoài khiến cho cả đám con gái không khỏi ghen tị ngưỡng mộ với Chung Dạng.
Sự việc đã trở nên như thế nên những bạn học ngồi ở đó không còn gán ghép hai người lại với nhau nữa.
Giữa chừng Chung Dạng với Dương Tuệ đi vào nhà vệ sinh, lúc quay trở lại nhìn thấy Thịnh Đình đang cùng với Ủy viên thể dục Lương Trình hút thuốc ở bên ngoài.
Lương Trình cau mày, hỏi: "Sao lại chia tay vậy?"
Thịnh Đình rít hơi thuốc, ngữ khí khinh thường: "Còn có thể làm sao, người ta bò lên giường của người có tiền rồi, đương nhiên sẽ không còn coi trọng mấy tên sinh viên nghèo rách mùng tơi như chúng ta nữa."
Thịnh Đình vừa dứt lời, thấy Lương Trình giơ tay đập vào bả vai anh ta, Thịnh Đình ngước mắt liền trông thấy Chung Dạng cách đó không xa, sắc mặt anh ta không hề thay đổi, lại tiếp tục rít thêm hơi thuốc nữa rồi sau đó di chuyển tầm mắt.
Nét mặt Lương Trình hơi cứng ngắc lại, shit... Đúng là miệng vạ vào thân!
Dương Tuệ cũng nghe thấy lời Thịnh Đình nói, cô ấy bình tĩnh nhìn Chung Dạng một cái, dè dặt hỏi: "Cậu không sao chứ?"
Chung Dạng vẫn bình thản như cũ, cười cười: "Mình không sao."
Ăn xong bữa tối, một đám người vì cảm thấy chơi vẫn chưa đủ nên lại lôi nhau đi ca hát, vì chuyện ban nãy nên Chung Dạng chẳng còn tâm trạng đi cùng nữa, cô tìm bừa một lý do rồi rời đi trước.
Đứng chờ xe buýt ở trạm xe, cô nhận được điện thoại của La Trà: "Chị, chị về chưa vậy?"
Giọng nói của La Trà được đè xuống mức thấp nhất, thần thần bí bí, khiến Chung Dạng nhất thời cảm thấy căng thẳng: "Em sao thế?"
La Trà ấp úng nói: "Mợ tới rồi, em lén lấy điện thoại của mẹ em gọi báo trước cho chị một tiếng đấy."
Có xe buýt dừng lại, Chung Dạng ngước mắt nhìn rồi nói: "Ừ, chị biết rồi."
Chung Dạng cúp điện thoại, lại có một cuộc gọi khác gọi đến, Chung Dạng nhìn chằm chằm lên trên màn hình, một lúc sau mới nghe máy: "Anh Ôn."
Ở đầu bên kia Ôn Trì Chi nghe thấy cô chào hỏi một cách quy củ thì cười khẽ: "Vẫn lạnh