"Điện hạ, mời ngài."
Nhìn Đen Thùi Lùi cung kính chắp tay, ta thở dài trong yên lặng.
Có trời mới biết tên Đen Thùi Lùi nhà hắn rốt cuộc là ăn trúng thứ gì.
Con gái còn nói đến tháng, con trai như hắn, đến tháng được chắc, nắng mưa thất thường, còn phiền hơn phụ nữ.
"Điện hạ?" Có lẽ bị ta trừng quá lâu, Đen Thùi Lùi lần nữa lên tiếng, giọng điệu còn mang thêm ít nhiều đe dọa.
Ta đường đường là nam tử hán đại trượng phu, đương nhiên...!tránh voi chả xấu mặt nào.
Ngồi thì ngồi.
Rụt đầu một đao đưa đầu một đao, chẳng bằng sớm chết sớm siêu sinh kẻo chiến tranh đến rồi, địa ngục bùng nổ dân số, muốn đi đầu thai cũng không được.
"Rồi rồi, ngồi đây, ngồi đây.
Tại hạ kính cẩn lắng nghe, không biết Cơ giáo chủ có điều gì chỉ giáo?"
"Thần không dám....!nhưng không biết Điện hạ dự định khi nào sẽ trở về ạ? Chúng ta cũng sắp đến Phong quốc rồi."
"...!Đen Thùi Lùi, ta phải nói với ngươi bao nhiêu lần, ta hoàn toàn không có ý định không về Ma sơn!" Nhin bộ dạng nghiêm túc của Đen Thùi Lùi, ta quả thật cạn lời.
Tốn bao nhiêu công sức mới trốn được khỏi Ma sơn, ta có điên mới chạy ngược về đó.
Mà tên Đen Thùi Lùi này cũng thật lắm miệng, mỗi ngày đều lải nhải một câu hệt như cái cassette bị hỏng vừa đánh vừa xoa thuyết phục ta về Ma Cung; phiền chết đi được.
Đen thùi lùi nhìn ta một lúc rồi thở dài: "Điện hạ, chẳng lẽ ngài chưa nhận được tin? Tam công chúa Kim quốc sắp đến rồi.
Ma sơn chúng ta trước giờ đều giữ vị trí trung lập"
"Công chúa?" Ta nghiêng đầu.
Công chúa kim quốc sao không dưng lại đến đây? Quân doanh trước giờ khốn khó, không ở trong cũng ngồi mát ăn bát vàng mà lăn lộn đến chỗ Đỏ Chót làm gì? Nơi này khỉ ho cò gáy, đến rồi cũng sống nổi sao?
"Vâng.
Tam công chúa được mệnh danh là một trong tứ đại mỹ nhân của đại lục, là em gái cùng mẹ với đương kim thái tử Kim Quốc, và cũng là con cưng của đương kim hoàng đế.
Nghe đồn công chúa tuy xinh đẹp nhưng tình tình không tốt cho lắm, chỉ sợ lần này đến không có ý gì tốt đẹp."
"Oh~" Không tốt thì sao? Có thể tệ hơn mấy người các ngươi chắc? Có lẽ thái độ của ta quá mức cợt nhả, Đen Thùi Lùi nhanh chóng sầm mặt: "Điện hạ, tuy một ả nữ nhân chẳng đáng để xem vào mắt nhưng thêm một việc không bằng bớt một việc.
Ngài dù gì cũng là gia chủ Thái gia, Ma quân Ma giáo còn là trực hệ Trang gia, nếu thật sự đối đầu chỉ sợ sẽ có chiến tranh, dân chúng lầm than.
Xin điện hạ hãy cẩn trọng cân nhắc!"
Đen Thùi lùi lại lên giọng, đúng chuẩn phong cách tổng tài, vừa đánh vừa xoa, thuyết phục không được thì đe dọa.
Lâu rồi không thấy sinh vật giống cái, ta cũng muốn nhìn một chút rửa mắt chứ nhìn mấy tên nam chính này hoài cũng chán chết đi được.
Đệ tam mỹ nhân, sẽ giống Tây Thi, Điêu Thuyền hay Bao tự đây? Nghĩ rồi ta khoát tay: "Có gì mà phải cân nhắc, Ma quân bây giờ là ngươi, gia chủ Thái gia không phải có cha nuôi ta rồi à, còn về Trang gia, chỉ cần ta không đi rêu rao là được chứ gì?"
"Điện hạ!"
"Vừa hay trong lúc đi chơi, ta được ngời khác tặng họ Triệu, mang ra xài tạm là được chứ gì?" Tuy không thích cái tên Triệu Văn Chiêu tí nào nhưng nếu cần ta vẫn có thể cân nhắc sử dụng.
Nếu không không phải vẫn còn cái tên Triệu Tiểu Lan sao? Chuyện nhỏ.
Vươn tay rót cho mình cùng Đen Thùi Lùi một tách trà, ta nói: "Thoải mái chút đi, Đen Thui.
Nhìn ngươi hầm hố như thế mới bị tưởng nhầm thành Ma giáo đó.
Thanh niên tuổi trẻ lai láng, đen như cục than thế này phí của trời cho.
Ngươi cùng mấy tên kia nếu ngại thì cứ về trước đi, khi nào chơi chán rồi ta về sau." mới