Tuy không thể nói buổi thương thảo của chúng ta diễn ra một cách vui vẻ nhưng ít nhất cũng đi được đến ước định chung nên miễn cưỡng vẫn có thể xem là suôn sẻ.
Cũng từ ngày hôm ấy, ta còn có cả Thất Dịch đều ngoan ngoãn ở trong địa phận của mình.
Dù gì ta cũng mang danh tù binh, muốn ở trong ngục thì có gì là sai? nói cho công bằng, lồng giam luôn luôn có hai tác dụng.
Một là bảo vệ người bên ngoài khỏi vật bên trong và hai, bảo vệ người bên trong khỏi vật bên ngoài.
So cắn nhau với tam công chúa không điện không nước chẳng có gì để xem kia, ta vẫn tình nguyện chôn chân trong phủ thì hơn.
Dù sao thì sư muội của Đỏ Chót, Hồng Đào ngày nào cũng sẽ đến tám chuyện cùng bọn ta.
"A Chiêu, Tiểu Thất, ta mang cơm trưa đến nè~" Nhìn bóng dáng quen thuộc chạy vào, ta cùng Thất Dịch vội chạy ra giúp cô đỡ hộ hộp cơm.
Mấy ngày liền chia sẻ công thức với đầu bếp, cơm canh của ta so với Đỏ Chót còn cao cấp hơn mấy lần.
Tuy ngoài mặt đều là hộp gỗ như nhau, hộp của ta lắc nhất định là không có tiếng.
"Tiểu Đào, mau ngồi.
Món thịt đậu ta chỉ như thế nào? Thành công chứ?" Nhìn phần cơm ú ụ trước mắt, ta ít nhiều cũng đoán ra kết quả.
Thật ra mà nói sức ăn của ta dạo này cũng giảm đi đáng kể, chẳng biết là do tiêu hao quá ít năng lượng hay là thì ăn quá nhiều đi.
Có điều, sức ăn của ta giảm không có nghĩ là số lượng thùng cơm giảm đi.
Đừng thấy Tiểu Đào liễu yếu đào tơ, sau cái lần ta chán ăn nhìn cô nàng húp cạn nồi canh gà chắc phải to hơn cả đầu ta, ta cùng Thất Dịch đều tự nguyện nhường cơm cho nàng.
"Thành, đương nhiên là thành.
Mọi người hôm nay phát phần ai cũng cười phơi phới hết á.
Lần này trong bếp có bắp cải, ngươi nói xem làm món gì ngon?"
"Bắp cải? Okonomiyaki thì sao? Thêm bột thêm trứng thêm các nguyên liệu mọi người thích, vừa ngon lại vừa no bụng." Chống cằm nghĩ ngợi hồi lâu, ta đưa ra lựa chọn không tồi.
Tuy về đến chủ thành cơm canh đã khá hơn rất nhiều nhưng so với tốt vẫn còn xa lắm.
Phải mà như lúc trước thì ta cũng đòi Đỏ Chót đi săn đổi bữa cho ta đấy nhưng nể tình ta có Thất Dịch mà Đỏ chót còn đang phải đại chiến 300 hiệp với cô công chúa kia, ta tạm thời bỏ qua cho hắn.
Mà nói đi cũng nói lại, Đen Thùi Lùi đâu rồi nhỉ?
"Tiểu Đào, người có thấy Đen Thùi Lùi đâu không?" Nếu không phải vẫn còn hành lý vẫn còn trong phòng, ta còn tưởng Đen Thùi Lùi cuốn gói luôn rồi ấy chứ.
"Đen? Là Hựu Trạch ca ca ấy hả? Thế nào, nhớ anh hai nhóc rồi à?" Tiểu Đào nhe răng làm mặt xấu nhào đến bẹo má ta.
Ta rất có ý kiến luôn đó, tuy rằng ngoại hình Cổ La không được soái khí cho lắm nhưng ta dù sao cũng là người lớn, là đại nam nhân anh tuấn soái khí đóa nha~
"Hừ, ta điên mới đi nhớ hắn.
Ta giúp hắn gói hành lý sẵn rồi, lần sau ngươi có gặp hắn thì nói hắn xách đi luôn, tiện thể chuyển lời kiếp sau gặp lại giùm ta.
Mà nữa Hồng Đào nhà ngươi đừng để bị cái tên Đen Thùi Lùi ấy lừa.
Dể ta nói cho ngơi nghe Đen Thùi Lùi là loại người gì nhé.
Để xem, hắn giả heo ăn thịt hổ thao túng quyền lực giết chủ tạo phản.
Hắn say mê nữ sắc trong sắc khinh nghĩa.
hắn còn gian manh xảo trá tàn nhẫn máu lạnh buôn người kiếm tiền....bla...bla...bla! Nói tóm lại, hắn chính là Đại Ma Vương xấu xa, thâm độc, tàn nhẫn, xấu xí, ngu ngốc, đần độn, thiếu chủ kiến, mặt than, máu lạnh,...!Tiểu Thất, ngươi chọc ta cái gì a?"
Đang lúc ta diễn thuyết hào hùng, bên eo đột nhiên bị người chọt chọt.
Trong sân chỉ có ba người, hồng đào ngồi đối diện ta, đùng đầu ngón chân cũng đoán được là ai phá đám.
Dịch người sang một, Ta vừa đình tiếp tục thì Hồng Đào vác cả cơm cả ghế lùi ngược ra sau.
Nhìn sang bên cạnh, ta lại thấy Thất Dịch thiếu điều chui luôn xuống đất.
"Hai người bị gì thế...!ha? hơ hơ" Cười khàn hai tiếng, cơ mặt ta đột nhiên cứng lại.
Tại sao hắn lại ở đây?!!! không phải hắn mấy hôm rồi đều không về sao? Sao lại về đúng lúc thế hả?!!! Ông giời ơi~
"Điện hạ, ngài vẫn khỏe chứ ạ? Đã lâu rồi không được nghe điện hạ phát biểu một cách hào hùng như vậy, xem ra điện hạ hôm nay rất là hứng trí."
Đen Thùi Lùi vẫn một bộ mặt than nhưng ta có thể nhìn ra đám mây đen vờn quanh người hắn.
Sờ đến sau lưng là bàn, ta đang định men theo mép của nó để rút lui thì Đen Thùi Lùi đột ngột chống hai tay lên bàn, tạo thế gọng kìm ép ta gần như nằm ngửa.
Huhuhu, bớ người ta cứu mạng!!!! Q-Q
"Nhị vị, có thể để dành cho chúng tôi chút không gian riêng tư được không?"
"KHÔNG ĐƯỢC!!" Không được, không được đi, không được đi ma2~ các người mà đi hắn nhất định sẽ quay ta lên, nướng ta lên, thui ta lên, hầm ta lên, chiên ta lên...!Ta không muốn bị biến thành mãn hãn toàn tịch đâu~ Nước mắt lưng trong nhìn Thất Dịch của Hồng đào, ta tự nhận tín hiệu phát ra còn rõ hơn mặt trời chính ngọ nhưng hai tên không có chút nghĩa khí nào vẫn lạnh lùng bỏ mặc ta.
"Chuyện trong nhà nên xử lý nội