Hai chương trước nói tui không chơi huynh đệ văn làm mọi người hiểu lầm hơi nhiều, để tui đính chính lại một lần ha.
Thụ: Trang Văn Chiêu
Công:
1.
Đông Phương Tường
2.
Vân Dật
3.
Diên Khánh
4.
Uất Trì
5.
Cẩn Minh
6.
Hựu Trạch
Phối diễn:
- Thái Cổ La
- Mụ mụ
- Thất Dịch
- Bàng Thất
- Hy Tử
- Sắp lên sàn.
- Tạm thời, Văn Chiêu đang mang mặt Cổ La nên Hựu Trạch trước hiểu nhầm hai người là một nhưng sau khi xé áo con người ta đã biết là nhận nhầm người.
- Văn Chiêu chả có quan hệ gì vs Hựu Trạch hết.
Tuy miễn cưỡng thì có thể xếp vào hàng ngũ chú cháu nhưng mọi người cũng cần nhớ, Văn Chiêu 27 nhưng ngây thơ như còn nít, còn Cổ La tuổi sinh học 18 mà tâm lý thì như ông cụ (Thực tế cũng cụ thật).
Chưa kể, Cổ La trước giờ chưa từng thừa nhận Hựu Trạch là anh trai.
>> Văn Chiêu vs Hựu Trạch không chia huyết thống không bái huynh đệ cũng không dây dưa lằng nhằng, đương nhiên không dính tag huynh đệ văn rồi.
Cổ La lấy vợ rồi, miễn cưỡng có thể nói là hai con (văn chiêu vs nữ chính).
Sẵn sàng đánh cược tính mạng chỉ để truy thê, tui nghi nếu tui làm gậy đả uyên ương, Cổ La đêm nay sẽ đến làm thịt tui mất nên Cổ La không có CP nào hết.
Ngược lại A Chiêu đến tuổi lấy vợ gả chồng, đương nhiên là ship mạnh.
Tui ban đầu sợ mọi người chèo nhầm thuyền Cổ La x Hựu Trạch (Cổ La không lý nào thụ) nên mới cảnh báo thôi.
Quan hệ Cổ La vs Hựu Trạch rất lằng nhằng, không thể một hai lời mà kể hết nhưng tui sẽ tóm sơ sơ qua vậy.
__________________________________
Nếu có ai nhớ đến Diên Khánh từng nói Trang gia sâu không lường được, đây là sự thật hay chính xác hơn, hoàng đế đầu tiên của tiền triều Phong Quốc là do Trang gia đưa lên ngôi mãi đến đời vua thứ 4 thì rút khỏi quan trường.
Dĩ nhiên, rút không phải chỉ rút, tiên đế lúc bấy giờ trước khi chết giao lại cho Trang gia một đội tử sĩ, hay chính xác hơn chính là Thái gia của hiện tại.
Tình hình sau này không tốt, Trang gia gia chủ, ông của Cổ La nhận định Tô gia là mối nguy hại cho nước nhà nên quyết định giết dùng diệt tận, mà đồng thời còn có mẹ Hựu Trạch bị đưa đến Kim Quốc vs nhiệm vụ độc chết hoàng đế, ông của Đỏ chót.
Thế nhưng người tính không bằng trời tính, Thái gia tân gia chủ, sư phụ của Cổ La không nỡ giết giết cùng diệt tận mà mẹ Hựu Trạch tiết lộ nhiệm vụ đẩy Trang gia vào thế bí.
Cuối cùng hai nhà đồng thuận để Thái gia gánh tiếng xấu lui về ẩn cư, đổi lại là Trang gia sẽ tha mạng cũng như bảo vệ tất cả các tử sĩ còn lại cùng vs hai đứa nhỏ mà người được chọn đảm nhiệm việc này là Cổ La.
Hựu Trạch lớn lên một cách không lành mạnh mà luôn luôn bị cảm giác tự ti bao trùm và đồng thời tôn kính Cổ La đến mức chết đi sống lại.
Quan hệ của hai người này là cho và nhận nhưng Hựu Trạch vừa sợ, lại vừa muốn có Cổ La, dĩ nhiên không phải ở mặt yêu thích mà giống như người chết đuối thấy được khúc gỗ trôi thôi.
Hựu Trạch thích Văn Chiêu nhưng Cổ La với Hựu Trạch giống như phao cứu sinh, không dám bỏ.
Tui vốn định sẽ viết đoạn trích cho việc trưởng thành của Hựu Trạch nhưng thôi kể luôn cũng được.
_________________________
Sau khi mọi việc ổn định, A Chiêu cũng xách hành lý theo Đông Phương đi chơi vài ngày, Hựu Trạch đột nhiên đến nhà Cổ La:
"Ma Quân."
Ngẩng đầu nhìn lên, Cổ La gật dầu cười: "Hựu Trạch, ngồi đi, không cần đa lễ.
Hôm nay là trà tâm sen, ngươi có cần ta đi pha bình mới không?"
Hựu Trạch lắc đầu, tự rót cho mình một ly nước nhưng không uống mà chỉ vân vê mép ly.
Mãi không thấy người Lên tiếng, Cổ La cũng không nói gì, bình tĩnh chờ đợi.
Phải một lúc lâu sau, Hựu Trạch mới nói: "Điện hạ, ngài định khi nào sẽ trở về ạ?"
Phụt! Nghe câu nói quen thuộc, Cổ La cũng nhịn không được nhả ngược ngụm trà về ly.
Chẳng trách A Chiêu ghét Hựu Trạch, quanh năm suốt tháng không thể đổi vấn đề được sao.
Rót một ly trà mới thấm giọng, Cổ La bắt đầu thuyết giảng:
"...!Ta cũng đồng ý với Chiêu nhi.
Ngươi, thực ra rất hợp là Ma Quân."
"Nhưng ngài mới là Ma Quân Điện Hạ.
Thần chỉ là..."
"Hựu Trạch, Cơ Hựu Trạch, ngươi thấy mắt nhìn người của ta thế nào?"
"Đương...!đương nhiên là cực tốt ạ.
Ma Sơn, còn cả Trang gia, Thái gia dưới sự chỉ huy của ngài đã phát triển đến không thể so sánh.
Ngài...!Ngài đương nhiên là hoàn mỹ vô khuyết."
"Cảm ơn, quá lời rồi nhưng ta phải đồng ý một điểm, Ma sơn phát triển đích thực không tồi nhưng chúng ta cũng nên truy cứu công lao một chút đúng không? Ngươi làm Phó Quân được bao nhiêu năm rồi?"
"Dạ, bốn...!à không 5 năm rồi ạ."
"Thế ta tại chức đã bao nhiêu năm?"
"Dạ 6 năm..."
"Nghĩ cho kỹ."
"Dạ,...!6...!tháng ạ."
"Chính xác.
tức xuyên suốt 6 năm trị vì, ta công chính liêm minh đảm nhiệm chức vụ được 6 tháng, còn lại 5 năm rưỡi là do ngươi cai quản.
ngươi nói xem, cái công này nên tính lên đầu ai?"
"Nhưng đó là do ngài có thể tiên đoán..."
"Dừng! thế này đi, cho ngươi 1 tháng, xem như ta không tồn tại, tự mình cai quản.
một tháng sau đến đây gặp ta.
nếu ngươi nói mình làm không được, vậy thì ta sẽ quay về làm Ma quân, còn nếu ngươi đảm nhiệm được, chức vị này là của ngươi.
Được chứ? Cửa kia, không tiễn."
Một tháng sau:
"Đến rồi à, ngồi đi.
Hôm nay có trà hoa hồng ngươi thích đấy, ăn bánh chứ?"
"Vâng, tạ điện hạ."
"Vậy một tháng qua thế nào? Không tồi? Ta không nhận được thông báo khẩn, ngươi xem ra làm rất tốt đấy chứ."
"Ma Quân, ta nghĩ...."
"Mọi người, lâu rồi không gặp, một tháng qua Ma sơn thế nào?"
"Rất tốt a.
Hựu Trạch vậy mà đảm nhiệm không tồi, so với Cổ La Điện hạ còn dễ chịu hơn.
Tính cách Cổ La điện hạ quá đáng sợ rồi, mỗi lần bị nhìn ta đều có cảm giác, như bị moi hết bí mật ra vậy.
Ớn hết cả người."
"Đúng đấy đúng đấy, tuy Điện hạ công tư phân minh nhưng như thế có phải quả khắt khe rồi không? dù gì phó tướng cũng có mấy năm công