Dạo này chạy deadline, có hơi bận, lên bồi thường mọi người tí quà vậy.
Chap mới tui viết dở, hi vọng trong tuần này hoàn thành.
tuy rằng bận tới tối tăm mặt, não tui chắc do vận động quá độ nên lại đào hố mới rồi.
tui nhất định sẽ chuyên tâm viết truyện này, trước khi xong không nhảy hố nên đừng lo drop.
truyện mới cũng là đam, hài, nhưng bối cảnh khác a~ tui có vài chương lót tay rồi, nghĩ sơ sơ cũng hài ra phết.
đoạn cuối chắc chính kịch chút thì mới hợp, nghĩ thôi, chưa chắp bút.
haiz~ lảm nhảm hơi nhiều: mọi người đọc giải trí nha.
*** bối cảnh: Văn Chiêu gia nhập nhóm phiên dịch, phòng cách tím rịm không xa.
tím rịm nhật lý vạn ki mà phòng bên thì cứ ăn chơi nghịch ngợm, khiến cho lòng tím tịm cũng khó mà an tâm được.
đây giống với cảnh mình học bài làm kiểm tra, thằng bên cạnh nó cứ hát hò rủ rê, rất là muốn ăn đòn.
_____________________________________________________________________________
Nhật ký của Đông phương tường:
Ngày XX Tháng YY năm ZZZZ
Trời đẹp, trừ việc phòng bên quá ồn ào.
Cây bút thứ 20 trong ngày, lần sau nên mua theo lố.
Công việc chất đống, làm mãi không xong, phòng bên náo nhiệt, nghĩ mà ức.
Cơm lạnh canh nguội, phòng bên thơm lừng,…khụ! Tự chủ!!!
……………………………….
Luyện lòng kiên nhẫn, xem kim chỉ nam:
Làm ông chủ tốt phải biết bao dung
Phòng bên có ồn, mình vẫn phải nhẫn.
Một điều nhịn, chín điều lành, nhưng các người có cần cười phe phé từ sáng đến đêm không hả!!!
.………………………………
Làm ông chủ tốt, phải biết quan tâm
Ghé qua vài lần, trong phòng vắng lạnh
Tiếng cười rộn rã, hay ghé thử xem?
Không được, nhân viên cũng cần tự do phát triển.
………………………………
Làm ông chủ tốt, phải biết thỏa mãn
Công nhận nhân tài, hài lòng thực tại
Năng suất tăng cao, hiểu quả tang mạnh, cớ gì, lòng ta vẫn không vui?
………………………………
Làm ông chủ tốt, phải biết hòa đồng
Ngày ngày hỏi han, nhà nhà thân cận
Vốn thì cũng dễ, hỏi thăm đôi lời
Gọi là qua lại, nhà nhà đều vui.
Hà cớ chi, từ khi oa oa đến, ai ai thấy ta cũng tránh!!!
………………………………
Làm ông chủ tốt, phải biết phóng khoáng
Thưởng hào phóng, phạt nghiêm minh.
Công bằng chính trực là nguyên tắc vàng.
trong như nước, sáng như gương, người người kính ngưỡng, nhưng hễ thấy oa oa, lửa giận lại bùng.
………………………………
Kết: không phải ta không tốt, mà là địch quá tài
Hai quyền dù có mạnh, cùng khó địch bốn tay,
không hổ là Ma quân.
Tài sức phi phàm, xú danh lan xa
Có điều… Ma Quân… hình như hơi NGỐC!
Mở miệng là ăn, ngậm miệng là ngủ! HEO!!!
………………………………
Đầu óc không tồi, có phần sáng láng
Hoang tưởng hơi nặng, tưởng tượng hơi xa.
Là người có tài, cần dùng đúng chỗ
Để cây tự mọc, mọc lệch chẳng sai
Là đám người kia