Tập đoàn giải trí KC...
Trên tòa nhà cao ngút, một thân ảnh trong bộ vest đen lịch lãm đứng trầm tư một mình, bàn tay khẽ siết chặt mà tự trách bản thân:
- "Vu Nhuận Đông, mày cố tỏ ra bản thân sắt đá đến khi nào nữa? Bọn họ nói không sai, trong giới giải trí không có chiêu trò thì cũng sớm sụp đổ mà thôi."
Nhớ lại những chuyện đã trải qua khiến anh không cầm lòng được, hai hàng nước mắt khẽ lăn dài xuống gương mặt góc cạnh, nghẹn ngào tự nói:
- "Chi Dao, chỉ có mình em hiểu được con người bên trong anh như thế nào? Điều mà anh hối tiếc nhất chính là không đủ mạnh mẽ đứng ra bảo vệ cho em trước những kẻ đầy quyền lực.
Anh là một tên hèn nhát có phải không?"
Thật ra kể từ sau cái chết chấn động của Lạc Chi Dao, rất nhiều gạch đá cũng như cơn thịnh nộ từ các fanclub của cô đều đổ dồn về phía Vu Nhuận Đông.
Bọn họ cho rằng đúng như những lời đồn đại rằng anh thực ra chỉ lợi dụng vẻ ngoài xinh đẹp của Lạc Chi Dao mà bắt ép cô hầu hạ những người có tiếng, quyền lực như ngài Vương mà chia lợi nhuận.
Số khác cho rằng việc anh thể hiện sự quan tâm đặc biệt và có ý định cầu hôn cô chẳng qua là chiêu trò truyền thông thu hút số đông người quan tâm đ ến KC mà thôi.
Mặc dù thời gian đã trôi qua, hàng loạt những lời lẽ tiêu cực nhắm thẳng về anh cũng đã vơi dần.
Thế nhưng đến tận bây giờ, bản thân anh vẫn còn ám ảnh và day dứt về sự việc đau lòng ấy.
Lớp bọc sắt đá bên ngoài, cố tỏ ra bản thân luôn ổn đôi lúc khiến anh rơi vào trầm tư đến mức muốn từ bỏ tất cả mà bước sang thế giới khác cùng với Lạc Chi Dao.
Cốc...Cốc...Cốc...
Tiếng gõ cửa khiến Vu Nhuận Đông nhanh chóng quay trở về dáng vẻ điềm đạm thường ngày.
Anh khẽ đưa tay lau đi giọt nước đọng trên khóe mắt liền quay trở về ngồi trên chiếc ghế xoay, lạnh giọng nói:
- "Vào đi."
Ngay khi được phép, người bên ngoài mới chậm rãi mở cửa bước vào.
Trần Hạo trên tay cầm xấp hồ sơ đưa về phía Vu Nhuận Đông, nghiêm túc nói:
- "Đây là toàn bộ danh sánh người ứng tuyển trong buổi casting sắp tới."
Vu Nhuận Đông cẩn thận đọc từng thông tin của từng người ứng tuyển.
Một lúc sau, anh trầm