“ Nấu gì ăn ?” Diệp Tình hỏiĐổng Gia Hào đói rồi, trả lời tích cực nhất : “ cô tùy ý làm, tôi không kén ăn”Dịch Ngạo Xuyên tay trái cầm điếu thuốc cháy nửa, tùy ý vung tay chỉ vào phòng bếp :“ Tủ lạnh ở trong phòng bếp, trong đó có gì nấu đó, nhớ làm cho ông đây bát cơm rang trứng.”“ Biết rồi” Diệp Tình cẩn thận vòng qua bọn họ đi vào phòng bếp, sau đó đóng cửa lại.Mùi thuốc lá bia rượu phòng khách quá nồng, cửa sổ phòng bếp cũng là loại thông gió thoáng khí, không cần chịu đựng những mùi vị ngoài kia.Cặp sách vẫn đang ở trên người cô, cô cũng không dám để ở ngoài, chính là sợ Dịch Ngạo Xuyên kia lật xem.Diệp Tình mở tủ lạnh ra xem, từ bên trong lấy ra hai quả trứng gà và một ít nguyên liệu chuẩn bị nấu ăn.Cô đang mặc áo khoác đồng phục trường, vén tay áo lên, mở vòi nước bắt đầu rửa rau.Dưới ống tay lộ ra nửa cánh tay trắng như ngó sen, đôi bàn tay đang rửa rau vừa nhỏ, vừ trắng, vừa mềm.Diệp Tình vừa đập trứng gà trong lòng còn có chút u oán.
Dịch Ngạo Xuyên tên vô lại này cô còn tránh không kịp, vậy mà hiện tại đang ở nhà anh ta, làm cơm rang trứng cho anh ta ăn, càng nghĩ càng tức giận.Tên vô lại chết tiệt này! Sớm biết sẽ như thế này trước đó nên để anh ta bị người ta đánh chết là tốt rồi, Diệp Tình trong lòng oán thầm.Vào lúc này cửa phòng bếp mở ra rồi lại đóng lại.Nhiếp Nhã Phàm tiến vào.Diệp Tình bị dọa một chút, nhìn thấy người đến là Nhiếp Nhã Phàm thì nhẹ thở ra một hơi.
Cô thiếu chút nữa cho rằng Dịch Ngạo Xuyên ác bá kia lại thần thông như vậy, nghe thấy cô trong lòng đang mắng anh ta, tiến vào trả thù cô nữa.“ Cậu thế nào lại vào đây ?” Diệp Tình buông bát trứng gà trong tay xuống, hỏi cô ấy.“ Tớ vào đây giúp đỡ cậu”“ Vậy cảm ơn cậu nha”Nhưng điều cô nghi hoặc là tại sao Nhiếp Nhã Phàm lại có quan hệ với nhóm Dịch Ngạo Xuyên .Cô hỏi : “ Đúng rồi, cậu như thế nào lại ở trong nhà Dịch Ngạo Xuyên , quen anh ta à?”“ Quen a, nhưng tớ không có ở trong nhà anh ấy.”Nhiếp Nhã Phàm mím môi nhỏ, có chút ngại ngùng mà thật thà nói với cô :“ Thật ra, tớ đang quen với Lưu Giai Vũ, chính là nam sinh ban nãy ngồi cạnh tớ, như thế nào, anh ấy cũng đẹp trai phải không?”Diệp Tình nghẹn lời, xấu hổ đáp lại : “ ân....!cũng đẹp trai“Lưu Giai Vũ và Nhiếp