Hôm sau cô được đưa tới hàng hoa,tuy là một thời gian dài không xuất hiện nhưng mọi người xung quanh vẫn vui vẻ chào hỏi cô.
- Chị Thanh Thanh, cuối cùng chị cũng về rồi!
Một cô gái mặc đồng phục của quán trà sữa bên cạnh vui vẻ chạy ra.
- Chị không ở đây tụi em buồn lắm luôn ý!
Đưa mắt nhìn biển tên trên ngực cô ấy, cô mới nhớ ra nhân vật này.
- Chị cũng nhớ mọi người lắm, đặc biệt là em đó Giao Hân à!
" Cô bé này chỉ là một nhân vật phụ trong phim. Nhưng trước khi cưới Giang Minh Thần thì cô ấy chính là người thân thiết với nữ chính nhất."
" Ngoài ra ở khu phố này, mọi người đều không hề biết tới thân phận thật sự của cô. Chi tiết nữ chính có một hàng hoa cũng chỉ được nhắc đến trong những đoạn hồi tưởng lại. Vì sau khi lấy Giang Minh Thần cô ấy gần như chỉ ở nhà chứ không ra ngoài."
- Mà chị Thanh Thanh này, gần đây chị có để ý tới vụ của Giang gia không?
" Sao tự nhiên em lại nhắc tới chuyện này vậy bé ơi!"
- À... cũng có nghe qua!
- Cái cô thiếu phu nhân đó đúng là đáng sợ mà! Chỉ một câu nói thôi là có được một hòn đảo rồi!
- Ta còn nghe nói chỉ từ lần gặp đầu tiên cô ta đã làm cho thiếu chủ nhà đó thần hồn điên đảo!
" Bà Lý, bà tới từ khi nào vậy?!"
Cô bất lực bị kẹt giữa hai người.
- Nhưng chẳng phải cô ấy rất đẹp sao?!
Ngay tới anh chàng quản lý bên quán trà sữa cũng vui vẻ góp vui.
- Chẳng phải đẹp thì sẽ có quyền sao ?!
- Chỉ được cái đẹp thôi thì có gì hay ho chứ! Cô ta còn thẳng tay phá hủy bảo vật Quốc gia đó!
- Thiếu chủ nhà đó chắc chắn là bị cô ta bỏ bùa rồi! Chị nói phải không chị Thanh Thanh?!
- À.. đúng vậy! Cô gượng cười. - Nhưng mà mọi người à, chúng ta ở đây nói xấu Giang gia như vậy sẽ không sao chứ!
- Cũng phải ha! Dù sao thế lực của Giang gia cũng không nhỏ!
Giao Hân lấy một tay che miệng, làm ra điệu bộ rụt rè.
- Vậy để trưa nay qua quán cơm của ta nói chuyện tiếp hạ!
Bà Lý cũng nhỏ giọng.
- Dạ!
Cuối