Kỷ Thư Ninh phải mất rất nhiều thời gian mới tìm ra được số điện thoại của Lục Bạch Tử, nếu như không tìm được Doãn Từ Ân chắc chắn sẽ cho cô bay màu ngay lập tức.
Ở trong phòng của Kỷ Thư Ninh cô nàng có chút tò mò hỏi cô “ rốt cuộc cậu tìm số điện thoại của anh ấy làm gì? ”
Doãn Từ Ân cầm cốc nước nhấp một ngụm, tay vẫn lướt xem wechat của Lục Bạch Tử, cũng thay đổi nhiều cho lắm “ Nhờ anh ấy hỗ trợ trả thù ”
“ Cái gì? ” Kỷ Thư Ninh giật mình hét lớn.
“ Trả thù ai chứ? có chuyện gì xảy ra với cậu vậy? ” Cô nàng không khỏi bàn hoàng, dạo gần đây Ân Ân thay đổi rất nhiều không phải là điều do bị thù hận làm đó chứ.
Cô thông thả vì cô tin tưởng Kỷ Thư Ninh “ Doãn Gia, bọn họ không làm gì tôi, nhưng họ gián tiếp giế t chết mẹ tôi ” chỉ cần nhắc đến cô lại cảm thấy không ngờ trong người mình lại chảy dòng máu bẩn thỉu như vậy.
“ Có cần mình giúp cậu không? ” Kỷ Thư Ninh thật không ngờ Doãn Gia vậy mà lại liên quan đến cái chết của mẹ cô, thảo nào cô và Doãn Thư như nước với lửa, lần này còn không nhịn nổi tát Doãn Thư một cái nữa.
“ Cậu giúp mình theo sát Doãn Thư là được ” Doãn Từ Ân gật đầu.
Dạo gần đây không đi làm ở tiệm sen đá nữa, buổi trưa cô sẽ đi uống cafe ở tiệm cafe đối diện Doãn Thị, toà nhà cao tầng sang trọng tấp nập nhân viên ra vào mặt mài ai cũng khó coi.
Thật không ngờ người độc ác như ông ta lại có thể được thế này cô thật sự không cam tâm.
Cô nhất định khiến ông ta trả lại những gì mà ông ta đã đối xử với mẹ cô gấp mười lần.
Cầm điện thoại bấm một dẫy số rồi đưa lên tai, chân vắt chéo ánh mắt hướng đến đường xá bên ngoài.
“ Alo ai vậy? ” Giọng nói ấm áp bên kia vang lên.
Doãn Từ Ân mỉm cười “ Là em Doãn Từ Ân ” cô chậm rãi nói, thật không ngờ Lục Bạch Tử lại nhấc máy lên nhanh lên như vậy.
“ Cơn gió nào thổi em đến? nói ông đây nghe thử xem? ” Lục Bạch Tử ở bên kia lên tiếng trêu chọc, người con gái này thật tàn nhẫn, cô nhẫn tâm từ chối anh, bây giờ còn gọi cho anh muốn dày vò anh đến chết sao?
Doãn Từ Ân mỉm cười “ Có thể quay lại Bạc Thành giúp em một chuyện không? em cam đoan anh chỉ có lời không lỗ ” cô vô cùng tự tin khi nói ra câu này.
“ Có chuyện rồi? nói ông nghe thử nào ” Lục Bạch Tử thái độ vẫn là bỡn cợt, giọng điệu mang theo chút trêu chọc đối với cô.
“ Giúp em tìm một số bằng chứng, em muốn trả thù chỉ thế thôi ” Ngắn gọn, không dài dòng lại còn vô cùng đầy đủ ý muốn nhờ và một lý do chính đáng.
Bên kia Lục Bạch Tử im lặng một chút, mấy phút sau giọng điệu nghiêm túc mới quay lại “ Em muốn trả thù người nào? ”.
“ Tất cả những người của Doãn Gia ”