Buổi tối Hoằng Tứ được Hạ Bắc Sâm gọi đến đưa Doãn Từ Ân ra ngoài, vì anh hứa với cô sẽ không nói chuyện bọn họ có hợp đồng hôn nhân ra ngoài để cô chăm chỉ học tập.
Vậy nên dù muốn anh cũng không thể đưa cô đi được, nhưng nhìn sắc mặt của Hạ Bắc Sâm thì không cần phải nói.
Trên mặt anh hiện lên rành rành chữ KHÔNG CAM TÂM.
Cô cũng rất bất lực nhìn anh, rốt cuộc bọn họ là hôn nhân hợp đồng hay là hôn nhân thật vậy? anh còn bày ra vẻ mặt này nữa, thật khiến cô không biết nên thế nào với anh mới phải.
Anh cứ bày ra vẻ mặt không muốn cô đi, ngay cả Hoằng Tứ cũng không dám nhút nhít nhìn cô ra dấu hiệu cầu cứu.
Doãn Từ Ân thở dài một hơi cầm lấy điện thoại lên gọi cho Kỷ Thư Ninh và Lục Bạch Tử đổi địa điểm “ Phòng VIP của nhà hàng Nam Đông của gia đình Thư Ninh đi ”.
“ Sao vậy? ” Kỷ Thư Ninh thắc mắc hỏi, bình thường cô rất ít khi đến đó, nhưng cũng không phải không thể đến chỉ là bình thường không phải phía Bắc Bạc Thành sao?
Doãn Từ Ân liếc mắt nhìn Hạ Bắc Sâm “ Tôi có chuyện quan trọng đến đó sẽ nói ” cô nói xong liền cúp máy một cách không do dự.
“ Hoằng Tứ cậu về đi ”.
“ Hạ Bắc Sâm! Anh dừng bày vẻ mặt đó ra nữa chúng ta đi thôi ”
Anh nghe cô nói xong liền ngẩn đầu cũng không bày ra vẻ mặt không cam tâm nữa, ngược lại còn vô cùng vui vẻ gật đầu.
Hoằng Tứ cảm thấy sao ngay từ đầu Anh Hạ không nói như vậy đi báo hại cậu ta chạy đến đây, bây giờ lại phải quay về.
Doãn Từ Ân chỉ biết mỉm cười trừ.
Dùng chiếc mũ lưỡi trai cùng khẩu trang đen che khuất mặt mũi, ôm nay cô mặc chiếc quần jean ống rộng, áo phông đen rộng của Hạ Bắc Sâm vì phía sau lưng có vết thương không thể mặc áo ôm body được.
Hạ Bắc Sâm cũng hiểu mà bịch khẩu trang đội nón lưỡi trai.
Cũng không lái chiếc Rolls-Royce Phantom mà lái chiếc Bugatti mà Doãn Từ Ân đã lái đi đến nhà hàng Nam Đông.
Lục Bạch Tử cũng che khuất mặc mài để đến, dù sao hiện tại anh ta cũng là tay trong của Doãn Từ Ân ở Doãn Thị còn bị nhiều cô gái ở đó chú ý như vậy.
Kỷ Thư Ninh cũng hiểu chuyện mà chọn đồ ăn theo khẩu vị bình thường bọn họ hay ăn, để tránh việc nhân viên ra vào không thuận tiện cho bọn họ.
“ Lục Luật Sư anh là đi ăn trộm sao? ” Kỷ Thư Ninh chống cằm nhìn Lục Bạch Tử bước chân thon dài đi vào.
Lục Bạch Tử nhún vai lên tiếng “ Nằm vùng thì không thể tùy tiện lộ mặt ” anh ta ngồi xuống bên cạnh của Kỷ Thư Ninh.
Cánh cửa một lần nữa mở chỉ là hình ảnh một nam một nữ khiến hai người họ nhíu mài, nhìn có thể đoán ra là Doãn Từ Ân nhưng người bên cạnh cô là ai vậy?
Bọn họ cũng giấu mặt mũi kính mít không để lộ bất cứ cái gì ra ngoài, cho đến khi hai người họ ngồi xuống chậm rãi bỏ mũ lần khẩu trang ra thì Kỷ Thư Ninh mới bàng hoàng.
Hoảng hốt bật dậy lên tiếng “ Ân Ân! Anh ta sao lại đi cùng cậu? ” đây chẳng phải người có hôn ước với Doãn Thư sao? bây giờ đi cùng Ân Ân nhà cô rốt cuộc mọi chuyện là sao nữa?
“ Cậu bình tĩnh đã ”.
“ Hạ Bắc Sâm và tớ làm một giao dịch, anh ấy cũng có thù với Doãn Gia nên tớ mới đưa anh ta đến đây.
” Doãn Từ Ân thở dài giải thích cho Kỷ Thư Ninh và Lục Bạch Tử nghe.
Còn Hạ Bắc Sâm thì vô cùng tùy tiện khoác tay qua eo cô, chân anh vắt chéo mỉm cười “ Xin chào, tôi là Hạ Bắc Sâm cũng là chồng trên giấy tờ của Doãn Từ Ân ” cô không nói thì để anh nói, vừa nói vừa liếc nhìn sắc mặt của Lục Bạch Tử đang khó chịu đanh lại.
Cái gì cũng có thể từ từ nhưng trước tiên đánh dấu chủ quyền trước đã.
Nghe câu giới thiệu của Hạ Bắc Sâm còn khiến ba người họ bàng hoàng hơn.
Cái gì mà chồng