Nhìn xuống đồng hồ, rượu cũng đã hết rồi tất nhiên nên vào việc chính, Hạ Bắc Sâm đứng bật dậy, cầu thang lên phòng nghĩ ở ngay cạnh quầy, anh bước chân thẳng tấp chỉnh trang lại trang phục của mình.
Tấm thẻ đen được anh quăn vào người Quản Lý Kin khiến anh ta giật mình nhìn anh khẽ gật đầu.
Hạ Bắc Sâm đi lên phòng nghĩ rồi nhìn tấm thẻ đen này anh ta cũng có chút thèm thuồng.
Doãn Từ Ân chậm rãi cầm khây bưng rượu đặt lên quầy pha chế, chuẩn bị bưng một khây mới rời đi.
Cánh tay đột nhiên bị Quản Lý Kim nắm lấy khiến cô giật mình đưa mắt anh nhìn anh ta thắc mắc hỏi “ quản lý có chuyện gì sao? ”.
“ Từ Ân em bưng khây này lên phòng VIP 251 giúp anh nhé, khách yêu cầu anh trả thêm tiền cho em ” Quản Lý Kim đặt ly rượu quen thuộc vào khây kèm theo chai rượu cùng loại khi nãy Hạ Bắc Sâm dùng.
Cô nhìn anh ta có chút bất ngờ “ Quản lý hôm nay anh cũng thật hào phóng ”.
“ Nhớ trả thêm tiền nhé ” Cô bật cười cầm khây rượu bước lên cầu thang bên cạnh.
Quản Lý Kim mỉm cười gượng gạo nhìn cô “ Được! Được! ” anh ta sẽ xin lỗi cô sao vậy, dù sao quán bar này cũng không thể đóng cửa được.
Hạ Bắc Sâm tắm rửa sạch sẽ xong mặc áo choàng tắm trắng được chuẩn bị sẵn, anh thông thả vắt chéo chân mân mê ly rượu vang đáy mắt hiện lên ý cười.
Bên ngoài có tiếng gõ cửa, anh liếc mắt sang nhìn một cái “ Vào đi ” anh đứng bật dậy bước chân chậm rãi đi đến giường ngồi xuống.
Doãn Từ Ân nghe tiếng bên trong liền mở cửa bước vào, nhưng mà sao cô có chút chóng mặt cơ thể cũng nóng lên cái cảm giác này cô đã cảm nhận được rõ rệt khi đứng trước cửa phòng rồi.
Cô cứ nghĩ là do cô chưa ăn gì nên mới bị như vậy nên cô cố gắng làm xong để xuống xin về sớm.
Đặt khây rượu lên bàn, trước mặt của Doãn Từ Ân ngày một mờ nhạt, Hạ Bắc Sâm vừa nhìn đã biết Quản Lý Kim lại giở trò trong ly rượu bằng thứ hương quen thuộc rồi.
Cô vừa xoay người rời đi thì Hạ Bắc Sâm đã vươn tay kéo cô lại, Doãn Từ Ân vì chóng mặt không giữ được thăng bằng liền ngã vào lòng anh.
“ Buông! buông ra ” Doãn Từ Ân có chút run run khi bị anh đụng chạm vào người liền khó khăn lên tiếng.
Hạ Bắc Sâm ép cô lên ghế sofa chóng hai tay lên ghế ánh mắt nhìn cô có chút quỷ dị “ Doãn Tiểu Thư! Tôi buông ra em cũng không đứng vững được ” anh vuốt v e gương mặt trắng noãn của cô, khẽ li3m môi một cái.
“ Nhìn em thú vị thật đó, nói xem có muốn anh Hạ giúp em hết khó chịu không? ” Hạ Bắc Sâm tay không yên phận vuốt v e lấy cơ thể đầy đặn, mùi vị thiếu nữ của cô lên tiếng một cách chậm rãi.
Doãn Từ Ân liên tục xua tay còn nắm lấy tay anh ý muốn đẩy tay anh ra khỏi người mình coi khó chịu lên tiếng “ Tôi! tôi muốn về nhà! khó! khó chịu quá ”.
Hạ Bắc Sâm cúi người hôn lên hõm cổ của cô, anh không còn cách nào khác ép buộc