Vì Em Là Duy Nhất! Nên Nhất Định Phải Là Em

Chương 33


trước sau


Ở trong căn phòng VIP có thể nhìn được toàn bộ bên trong quán bar NightLine, ánh mắt Hạ Bắc Sâm dáng vào một chỗ, chưa từng rời khỏi khi người đó bước vào.

Như thể đang chiêm ngưỡng một món vật xinh đẹp, đẹp từ người đến gương mặt, Doãn Từ Ân hình như bị anh dạy hư rồi, lại còn biết ức hiếp người khác, lạnh lùng hơn trước.

Lăng Lục Phong và Lục Phong Vân hôm nay đến NightLine bàn một số việc cùng Hạ Bắc Sâm, ngay khi anh dời mắt thì bọn họ cũng đã hiểu ra vấn đề rồi.

“ Bắc Sâm! Cậu đừng nói là cậu thích cô ấy rồi ” Lục Phong Vân vắt chép chân, mang dáng vẻ tà mị không phải là dáng vẻ thanh lịch thường ngày của một vị bác sĩ.

Hạ Bắc Sâm nở nụ cười nhàn nhạt “ Không thích ” anh nốc cạn ly rượu rồi rót thêm một ly nữa cầm ly lắc lư, chất lỏng màu đỏ bên trong di chuyển khiến người khác thích thú.

“ Vậy cậu định thế nào? nói sự thật rằng cô ấy là người có hôn ước với cậu? hay xem cô ấy là kẻ thù? ” Lăng Lục Phong nhếch mép nhìn bạn thân của mình, cậu ấy rơi vào tình cảnh này nếu không thích thì tốt.

Nhưng mà hình như ánh mắt anh đã nói lên lời Không Thích của anh chính là nói dối.

“ Cứ như kế hoạch ban đầu thôi ” Anh không quan tâm, chỉ phun ra một câu lạnh nhạt.


Anh mất 10 năm điều tra, lập ra kế hoạch hoàn hảo như vậy, không có ai có thể ngăn lại, cũng chẳng có ai có khả năng cản trở anh.

Ba mẹ anh chết rất thảm, hình ảnh họ khắp người đầy máu đã in sâu vào tìm thức của anh rồi, chỉ là Doãn Từ Ân ngay từ đầu cô không hề nằm trong kế hoạch, sau này điều tra anh mới quyết định mang cô về bên mình.

Năm tuổi anh đã hứa với mẹ cô sẽ lấy cô, bà ấy lúc đó chuẩn bị hạ sinh cô, nhưng vẫn vui vẻ đồng ý, từ đó về sau anh đã mặc định cô chính là vợ anh.

Sau khi mẹ cô mất anh vẫn thường xuyên đến chơi với Từ Ân.

Nhưng sau này cô ấy rời đi cùng bà ngoại, gia đình anh về sau xảy ra chuyện nên anh cũng không có thời gian tìm cô, chỉ là sau khi biết cô ở Bạc Thành anh muốn nhìn xem cô bé năm đó bây giờ thế nào rồi.

“ Chỉ hi vọng cậu đừng quên, người làm ra mọi chuyện chính là Doãn Đạt, và cô ấy cho dù thế nào cũng là con gái của ông ta ” Lục Phong Vân ánh mắt lạnh lẽo nói, anh nhìn Doãn Từ Ân đúng thật anh cảm thấy cô rất lương thiện.

Cũng nhìn ra được cô thích Hạ Bắc Sâm nhưng mà anh ta không muốn Hạ Bắc Sâm gặp nguy hiểm, phụ nữ bên cạnh chính là điểm yếu, chỉ cần anh không nhìn ra, chỉ cần Hạ Bắc Sâm an toàn người khác thế nào anh ta không quan tâm.

Hạ Bắc Sâm gật đầu không nói gì nữa, anh cầm lấy chay rượu rót vào ly liên tục, cứ nốc hết ly này đến ly khác, không ngừng.

Đây chính là nơi mà anh gặp lại cô, cũng chính là nơi bọn họ ký hợp đồng, và cũng là nơi kế

hoạch bắt đầu xuất hiện tên của cô!.

Doãn Từ Ân.

Anh uống xong đứng dậy, hai tay thông thả đút túi quần không mặn không nhạt lên tiếng “ Tôi đi trước, đã mấy ngày nay về trễ rồi ”.

“ Ừm ” Lăng Lục Phong và Lục Phong Vân gật đầu.

Hạ Bắc Sâm nhìn thấy Doãn Từ Ân hai má ửng đỏ say khướt ngồi nói nói cười cười với Kỷ Thư Ninh, cũng không thể bỏ mặt cô mà đi về được, anh đi thẳng đến bàn của bọn họ.


Đứng nhìn Doãn Từ Ân ánh mắt anh không lộ ra tia cảm xúc nào, sau đó quay đầu nhìn Kỷ Thư Ninh nói “ Kỷ Tiểu Thư tôi mang cô ấy đi trước, cô tự về được không? nếu không tôi nhờ người đưa cô về ”.

“ Không cần, tôi ở lại chơi một lúc, lát nữa về anh mang Ân Ân về trước đi ” Kỷ Thư Ninh xua tay, bình thản không hề say xỉn như Doãn Từ Ân nói.

“ Vậy tôi đi trước ”.

Hạ Bắc Sâm bế cô vào trong lòng, anh rời khỏi quán bar, nhìn cô gái nhỏ môi vẫn mấp mấy chỉ là anh không nghe rõ cô nói cái gì.

Anh lái xe đưa cô về nhà, nơi đó hiện tại gọi là nhà chúng ta, về sau sẽ không ở đó nữa.

Bọn họ chính là có duyên nhưng không phận, trên vai gánh vác chuyện gia tộc không thể nhắm mắt làm ngơ tất cả được, chỉ hi vọng cô gái nhỏ này không có tình cảm với anh, như vậy anh sẽ không thể tổn thương cô được.

Doãn Từ Ân mỗi lần say xỉn đều bám người anh như con sam nhỏ, cô ôm lấy cổ của anh, ngồi lên người anh mà không chịu ngồi xuống giường.

“ Sâm Sâm! mấy ngày nay anh về nhà rất trễ em ăn cơm một mình cảm thấy rất khó chịu ” Cô mấp mấy môi nói ra những gì bản thân khó chịu.

Anh đứng hình tay đặt ở lưng cô mà vuốt ve, nhỏ giọng “ Xin lỗi bé con, về sau không về trễ nữa ”.

“ Em không thích anh nữa, vậy nên anh về nhà sớm đi nhé ” Cô gục đầu lên vai anh, môi vẫn mấp mấy không ngừng.


“ Ân Ân! Xin lỗi thật sự xin lỗi ” Hạ Bắc Sâm vùi đầu vào tóc cô, anh chưa từng cảm thấy bất lực thế này?
Ân Ân! Tôi phải làm thế nào với em đây?
Muốn em bên cạnh, nhưng lại sợ bản thân biến thành kẻ bất hiếu.

Không muốn em gặp chuyện, ở bên cạnh anh đều là gai nhọn.

Không muốn em tổn thương, nhưng hình như tôi đã tổn thương em rồi?
Ân Ân! Tôi xin lỗi, em nói tôi nghe đi, tôi nên làm gì đây?
Doãn Từ Ân đã ngủ thiếp trên vai anh, hoàn toàn không nghe được tâm tư của Hạ Bắc Sâm, anh ôm cô thật chặt trong lòng, mặc kệ ngày mai thế nào, cứ thế mà ôm cô trong lòng.

Cơn buồn ngủ ập đến, anh cùng cô, hai người dính lấy nhau mà ngủ, tương lai, ngày mai thì để ngày mai tính.




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện