Lũ trẻ quyết định chơi trò Truth or Dare, mời Vũ cùng tham gia. Nhưng Vũ khăng khăng không chơi, dứt khoát xua tay nói:
"Cô già rồi, sao có thể nhập bọn với mấy đứa?"
Tôi ngồi bên Vũ xem đám học trò vui đùa. Thật ra tôi và tụi nó chỉ cách nhau vài tuổi, không hiểu sao lại thấy tụi nó đều là con nít.
"Vũ, sao em không chơi cùng tụi nó? Em nói mình lớn tuổi, lý do này không thuyết phục chút nào nhỉ?
"Bọn nhóc chọn Truth or Dare, trò chơi nhàm chán như vậy, em không có hứng thú."
"Phải không đấy? Hay là em không muốn nói thật, cũng không muốn mạo hiểm?" Thấy nàng không ngừng lấp liếm, tôi không chút khách khí toạc móng heo tim đen của nàng.
"Biết rồi còn hỏi?" Vũ hậm hực gõ đầu tôi, rồi phóng tầm mắt về phía con nhỏ cách đó không xa, đăm chiêu nói: "Không muốn, càng không dám."
"Không dám cái gì? Cái gì không dám? Vũ, em đang sợ mình sẽ phải lòng con nhỏ kia ư?"
"Không phải. Quan tâm, em sẽ cho cô bé, nhưng chỉ giới hạn trong quan hệ cô trò. Em chỉ e cô bé sẽ ỷ lại em..." Vũ đột nhiên im lặng, lát sau nàng tủm tỉm, hỏi tôi: "Hi không an tâm em sao?"
"Tất nhiên không phải, Hi đời nào rảnh hơi không an tâm em chứ." Nhưng Vũ không tin, tôi đành đầu hàng: "Không phải Hi không an tâm em, mà là Hi ngại con nhỏ đó. Vũ, em từng nói nó giống Hi đúng không? Hi biết bản thân tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ cuộc, cho nên..."
Vũ ngắt lời tôi, nghiêm nghị nói:
"Hi chính là Hi, chỉ có tuýp người giống Hi, không có người giống Hi như đúc. Cô bé tuy giống Hi, nhưng không phải là Hi, em cũng sẽ không yêu cô bé."
"Em sẽ không yêu nó? Thế nghĩa là, em yêu Hi rồi?" Tôi cố ý xỏ nàng, tiếp tục: "Vũ nè, em nói em yêu Hi đi, hình như cho tới bây giờ em chưa từng nói với Hi nha?"
"Em chưa từng nói sao?"
"Chưa, em toàn nói "em cũng vậy" không hà. Nói đi, nói một lần thôi, Hi muốn nghe. Được không? Vũ~~~" Tôi bắt đầu giở trò, vòi Vũ nói câu: Em yêu Hi.
Đang trò chuyện cùng nàng, con nhỏ tên Lương Tình thình lình nhào tới ôm chầm lấy Vũ, sau đó hôn bẹp một cái lên má nàng. Mấy đứa đằng kia đồng thanh "WOW" một tiếng, con nhỏ nhanh chóng chạy về chỗ cũ chơi tiếp, vất lại trạng thái mơ hồ cùng thần sắc hoảng hốt của tôi và Vũ.
Hồi lâu sau, Vũ mới mở miệng xí xóa với tôi:
"Hi, đừng nghĩ nhiều, em và cô bé không có gì đâu."
"Ờ, Hi hiểu. Vũ, em cũng đừng nghĩ nhiều." Tôi cười với nàng, chọt thêm: "Chẳng qua, con nít thời nay chủ động ghê. Vũ, em còn dám tự hào bảo: 'Đương nhiên rồi, đệ tử của em mà, có thể kém sao?' không?"
"Hừ... Hi bớt lắm điều đi."
Tôi không nói chuyện với Vũ nữa. Tôi nói mình không để bụng, xạo trắng trợn đó. Đổi lại là bất kỳ ai khác, hẳn họ cũng nổi đóa chứ? Bà xã của mình bị người ta bưng mặt hôn bẹp một cái, còn có thể coi như không có