Ngày hôm sau, lớp trưởng gặp tôi thông báo:
"Thẩm Hi, cô Hướng tìm bạn, nói là mời bạn đến văn phòng."
"Cô Hướng? Là ai vậy?" Tôi vén tóc bên tai, ngước đầu hỏi.
"Thẩm Hi, bạn không biết hả, cô Hướng là phụ đạo viên đó." Lớp trưởng ngã ngửa, tròn mắt nhìn tôi, vẻ mặt không thể tin nổi.
"Tìm tôi? Chi?" Tôi thuận miệng cười hỏi.
"Chắc là chuyện tốt, mình thấy cô cười rất sáng lạn." Lớp trưởng thấy tôi cười, cậu ta cũng cười theo.
Xả một nụ cười cho lớp trưởng, xoay người hướng tới văn phòng, vừa đi miệng vừa lầm bầm: "Chuyện tốt? Chuyện tốt có thể rơi xuống đầu mình sao? Rắm chó!"
Đến văn phòng, nhìn thấy phụ đạo viên đang nói chuyện với cô Vương, tôi đổ mồ hôi hột, thầm nghĩ: "Không phải chứ. Bà cô này cũng độc ác quá nhỉ, tôi chỉ nhắn có một cái tin thôi mà? Cáo trạng tới trên này luôn sao?"
"Thẩm Hi, em đến rồi à, mau ngồi mau ngồi." Cô Vương thấy tôi đứng trước cửa, lập tức bước ra kéo tôi vào trong.
"Ách......" Một đầu mờ mịt, đưa mắt dò hỏi hai vị trước mặt.
"Thẩm Hi, cô phát hiện khẩu ngữ tiếng Anh của em rất tốt, cho nên đã nhờ cô Hướng tra cứu ngọn ngành của em." Cô Vương giải thích, "Thì ra em đã từng sang Anh quốc?"
"Dạ phải, từng ở Anh quốc bốn năm." Tôi thản nhiên trả lời, bụng lại khó hiểu, sau khi tôi đến Bắc Kinh vẫn chưa từng đề cập với ai chuyện tôi ở Anh quốc, sao hai bà cô này lại biết được nhỉ?
"Thẩm Hi, em có hứng thú làm công kiếm chút phí sinh hoạt không?" Cô Vương hỏi.
"Làm công? Có thể nói cụ thể chút không? Là dạng công việc gì?" Là dạng công việc gì cần huy động nhân lực khiến hai giảng viên kia đứng trước mặt tôi cùng tôi thương lượng? Hẳn là không tồi ha? Có liên quan với tiếng Anh sao?
"Tận dụng hai ngày cuối tuần tới lớp đào tạo tiếng Anh làm giáo viên. Lấy điều kiện hiện tại của em có thể làm giáo viên lớp sơ cấp, một ngày đại khái kiếm được khoảng tám trăm đồng." Lúc cô Vương nói chuyện vẫn luôn nhìn nét mặt của tôi. Tôi nghĩ chắc là cổ nhìn không ra cái gì phải không? Ngoại trừ Vũ, ai còn có thể từ nét mặt của tôi bắt được cảm xúc chứ?
Không thể phủ nhận dạy khẩu ngữ tiếng Anh một ngày kiếm được tám trăm đồng thật sự khiến tôi hơi rung rinh. Thẳng thắn mà nói, tôi cần tiền. Từ cái hồi viết chi phiếu lấy 20 vạn cho Đại Lực, chẳng những chưa bù đầy, ngược lại còn rút thêm. Chủ yếu nhất là tôi muốn một ngày nào đó có thể đem đồng tiền mồ hôi nước mắt mà mình kiếm được ung dung đưa cho Vũ, nói với nàng: Bà xã đại nhân, nè, tiền lương tháng này của Hi.
"Một ngày thật sự có thể kiếm ra tám trăm đồng sao?" Tôi nhe răng cười, tựa như phút chốc nhìn thấy may mắn huyễn tưởng.
"Chờ em thi đạt IELTS, hoặc TOEFL và tiếng Anh chuyên ngành cấp 8 là có thể trở thành giáo viên trung cấp. Đến lúc đó, một ngày có thể kiếm được xấp xỉ một ngàn hai trăm đồng. Thẩm Hi, em muốn thử sức không? Nếu em có hứng thú, cô sẽ giúp em đề cử, về phần có thể đậu phỏng vấn hay không phải xem bản lĩnh của em." Cô Vương vỗ vỗ cánh tay tôi, cười đáp.
"Được, em muốn thử, cám ơn cô!" Tôi cũng cười.
Nguyên bản cô Vương nói thứ bảy tuần này sẽ dẫn tôi đến trung tâm đào tạo, tôi chợt nghĩ tới Vũ, vội hỏi:
"Cô Vương, có thể dẫn em đi vào thứ năm hay thứ sáu được không? Cuối tuần này em phải về nhà."
"Hả? Lại về nhà? Thẩm Hi, không phải em mới xin phép về nhà rồi sao?" Phụ đạo