Chương 27
Không chờ Đường Thi chào hỏi, Đoàn Trường Quân đã thấy cô, vui vẻ nói: "Đường Đường!"
Đường Thi cũng không nghĩ chuyện gì nữa, rốt cuộc chuyện này muốn xảy ra, còn rất lâu, huống hồ, bây giờ ngay cả mặt của Vệ Vi cô còn không thấy.
"Chú ba Đoàn."
Tin Vệ Vi mang thai, nhanh chóng truyền khắp trên dưới Đoàn gia, thím Xuân vui đến làm một bàn đầy đồ ăn, tuy rằng nhân vật chính không đến, nhưng cũng không ảnh hưởng đến không khí vui mừng ngập tràn của Đoàn gia.
Thời gian vừa vặn, Đoàn Thích người đầy mồ hôi trở lại, nhìn Đoàn Thích mặc một cái áo khoác đơn giản, dưới thân vẫn mặc quần bóng rổ mùa hè, Đường Thi run lập cập, cô sợ lạnh nhất.
Đoàn Thích hồn nhiên không nhận ra, nhưng sự khác thường của Đường Thi, làm cho Đoàn Thích liên tục đánh giá cô rất nhiều lần.
Đoàn Trường Quân đã biết chuyện gần đây trong nhà, đương nhiên cũng bao gồm chuyện của Đường Thi, thấy Đoàn Thích về, cười nói: "A Thích, cháu như vậy không được, cháu lớn hơn Đường Đường một tuổi, bây giờ Đường Đường chính là đàn chị của cháu, cháu thấy mình còn có thể tiếp tục chơi sao?"
Đoàn gia đều nuôi thả, đặc biệt là con trai mấy thế hệ, đều là chính sách nuôi thả với con trai, chỉ cần không làm ra chuyện gì tam quan bất chính, trưởng bối Đoàn gia đều theo bọn họ.
Giống như tầm tuổi này của Đoàn Duệ và Đoàn Thích, cũng là trạng thái như vậy, nhưng một khi con trai Đoàn gia tìm được mục tiêu, có thể nói là chết không thôi, cả đời này Đoàn Duệ chính là gắn liền với bộ đội.
Đoàn Thích bây giờ nhìn như vô tích sự, trưởng bối Đoàn gia cũng không gấp, luôn có một thứ, đáng để Đoàn Thích toàn sức đối phó, lời này của Đoàn Trường Quân chỉ đơn thuần là trêu chọc, không có lý do gì mà con gái nhà người ta cố gắng như vậy, một người con trai như Đoàn Thích, còn không có chút chí tiến thủ chứ?
Quả nhiên, Đoàn Thích nghe xong lời của Đoàn Trường Quân, sắc mặt trầm xuống, đặc biệt là hai chữ nào đó hợp lại với nhau, nghe chói tai vô cùng, cũng là cho Đoàn Thích buồn bực trong lòng.
Vừa thấy Đoàn Thích như vậy, Đoàn Trường Quân còn cười nói thêm: "Xem ra, chiêu khích tướng của ta vẫn còn có chút tác dụng, ha ha, ta hy vọng lần này A Vi có thể sinh cho ta một bé gái, vừa vặn tạo thành hai chị em với Đường Đường, thật tốt."
Đoàn Trường Quân cắn răng nghĩ, ông không muốn một tên nhóc nghịch ngợm chút nào, hai đứa nhỏ trong nhà từ nhỏ đã nghịch ngợm, ông vẫn còn nhớ, anh cả, anh hai, chị dâu cả, chị dâu hai đã lao tâm khổ tứ như thế nào mới nuôi được hai tên nhóc nghịch ngợm này lớn lên, vợ mình... Vẫn nên sinh một bé gái thì hơn.
Bà nội Đoàn cũng cười nói: "Con gái con trai đều được, có điều, là con gái thì tốt hơn."
Ngay cả Đoàn Duệ mặt lạnh lùng nghiêm nghị cũng mang theo một chút tán thành mờ mịt.
Trong lòng Đường Thi khẽ lắc đầu, không, lần này, nguyện vọng của mọi người vẫn bị tan vỡ rồi.
Cũng không trách nhà họ Đoàn trọng nữ khinh nam, thật sự là, nhiều năm như vậy, Đoàn gia cũng không có bé gái, làm cho người nhà họ Đoàn muốn đến hỏng rồi.
Đoàn Thích không tỏ ý kiến gì cả, nhàn nhạt liếc về phía Đường Thi, nhưng lại không rơi vào người Đường Thi.
Đường Thi cảm thấy có một ánh mắt như có như không rơi trên người mình, đợi đến khi cô nhìn sang, lại không tìm được nơi bắt đầu, nhíu mày, tiếp tục chăm chú vào đồ ăn trong bát.
Đoàn Thích khẽ hừ mấy cái, rất nhẹ, chỉ có cậu có thể nghe thấy.
***
Vưu Lỵ nói với Đường Thi mấy câu dễ nghe, cảm thấy xong rồi, nhân tiện nói: "Tạm thời nói như vậy thôi, đợi lát nữa em đến lớp chào tạm biệt các bạn, mấy cái sách giáo khoa gì đó, để Cao Sơn dẫn theo mấy bạn nam chuyển giúp là được, bên lão Từ đã sắp xếp vị trí của em xong rồi."
"Vâng, cảm ơn cô Vưu."
Vưu Lỵ dẫn Đường Thi tiến vào phòng học, lớp 10/2 vốn đang ồn ào nhanh chóng yên lặng, tất cả bạn học đều ngồi lại chỗ ngồi của mình, từng đôi mắt hướng về phía bục giảng.
Vưu Lỵ hài lòng sắc mặt cũng dễ chịu hơn, nói: "Mọi người đều biết, kết quả học tập của Đường Thi như thế nào, trước đây không lâu Đường Thi đã thông qua kỳ thi vượt cấp, hôm nay sẽ chuyển lên lớp 12, sau này Đường Thi sẽ thành đàn chị của mọi người, mọi người cũng có thể học tập Đường Thi, Đường Thi em nói mấy câu đi."
Đường Thi lần đầu tiên nói mấy lời từ biệt như thế này, khi Vưu Lỵ nói trên bục giảng, cô ở bên dưới đã làm công tác chuẩn bị, nhưng lúc này quay về mặt tất cả mọi người, liền tự nhiên nói: "Ba tháng qua, có thể trở thành bạn học của mọi người, mình cảm thấy rất may mắn, ở đây, mình đã gặp được giáo viên tốt nhất, người bạn tốt nhất, học được rất nhiều kiến thức... Cảm ơn mọi người."
Trịnh Tiểu Hy và Cao Sơn vỗ tay đầu tiên, mấy người bên dưới, dường như cúi thấp đầu, nếu như ghé sát vào nhìn, còn có thể thấy được màu đỏ, màu đỏ của sự xấu hổ.
"Mình cũng muốn qua xem một chút, cho mình một chút sách." Trịnh Tiểu Hy lấy một chút sách từ trên tay của Cao Sơn, cô vẫn không yên lòng, muốn đi xác nhận một chút, xem lớp 12/1 mà Đường Thi học như thế nào!
Cao Sơn không nói cái gì, mặc kệ Trịnh Tiểu Hy, cậu cũng không dám chọc vị đại tỷ này.
Đoàn Thích bị gắt ngủ nhẹ, sau khi thấy Đường Thi lại tự đi học trước, gắt ngủ càng nhiều hơn, khí thở toàn thân đều trầm thấp.
Rất giống như chưa tỉnh ngủ.
Đây là Trần Nghĩa tự nhủ trong lòng, Trần Nghĩa tự giác cách xa Đoàn Thích một đoạn dài, âm thầm hy vọng anh Đoàn nhà cậu ta đừng nhớ đến mình.
Hai người vào cổng trường không bao lâu, liền đụng phải đám người Đường Thi, sau khi Đoàn Thích nhìn thấy sách trong tay Đường Thi, đôi mắt hoa đòa hơi híp lại, hừ một cái, hóa ra quỷ nịnh bợ phải chuyển lớp, nhưng mà....
Cao Sơn cảm thấy trên tay nhẹ đi rất nhiều, ngẩng đầu lên nhìn, sững sờ: "Đàn anh Đoàn, anh..." Cao Sơn bị nghẹn lại, câu kế tiếp không thể nói được.
Đoàn Thích cúi đầu liếc nhìn Đường Thi: "Đi thôi." Nói xong, cũng bước chân dài về phía lớp 12.
Đường Thi giật giật môi, Trần Nghĩa đã sớm đoạt sách trên tay Trịnh Tiểu Hy, cười hì hì nói: "Đường Đường nha, chúng ta tốt xấu gì cũng cùng một đại viện, giúp đỡ, cũng không sao cả." Thật ra Trần