"Đường Đường không cần phải lo lắng cái gì, cứ ở trong nhà, đợi những người khác trở về, ông nội sẽ giới thiệu cho cháu."
"Vâng ạ, ông nội Đoàn."
Bà nội Đoàn: "Đường Đường, ngồi xe lửa lâu như vậy, chắc chắn rất mệt mỏi nhỉ, bà nội dẫn cháu về phòng mình, phòng của cháu, Thích Thích và Duệ Duệ đều ở lầu 3."
"Bà nội, để cháu dẫn đi, bà ngồi đi ạ." Đoàn Thích đứng dậy, khẽ nâng mí mắt nhìn Đường Thi.
Đường Thi cũng không muốn để cho bà nội Đoàn vì mình mà phải đi đi lại lại, nhanh chóng gật đầu: "Bà nội Đoàn, để anh Thích dẫn cháu đi là được rồi."
Trưởng quan Đoàn cười nói: "Mẹ, con cũng đi theo, mẹ yên tâm đi, A Tích sẽ không bắt nạt Đường Đường đâu."
"Vậy được, để Đường Đường và Thích Thích bồi dưỡng tình cảm." Bà nội Đoàn cũng không từ chối nữa, cười nhìn hai đứa trẻ.
"Đường Đường phòng của cháu đối diện phòng của Thích Thích, vừa mở cửa là có thể thấy rồi." Trưởng quan Đoàn nhìn hai đứa trẻ nói.
Đường Thi bước vào căn phòng mà Đoàn gia chuẩn bị cho mình, nhìn thấy trang trí của căn phòng, cảm thấy trong lòng ấm áp, căn phòng rất sạch sẽ, ba màu xanh, vàng, trắng kết hợp, rất có phong cách của cô gái nhỏ, cũng chính là sở thích của Đường Thi, nắng chiều màu cam ngoài cửa sổ chiếu vào làm cho căn phòng có thêm chút ấm áp.
"Cảm ơn chú Đoàn, cháu rất thích."
Nhìn ra được Đoàn gia rất xem trọng việc mình đến đây, trong lòng Đường Thi cũng an tâm hơn một chút.
"Đường Đường thích là được rồi, trong nhà không có con gái, bà nội Đoàn của cháu vẫn luôn thích có cháu gái, vừa hay cháu đến, hôm nay bà nội Đoàn của cháu rất vui đó, nhưng mà ta vẫn phải sửa lại cách xưng hô của cháu, trong nhà vẫn còn chú tư, sau này Đường Đường theo A Thích gọi ta là chú ba nhé, vẫn có bác cả và bác hai, ta sắp xếp theo tuổi so với ba cháu, đỡ sau này cháu phải rối rắm chuyện xưng hô."
"Vâng ạ."
"Được rồi, Đường Đường mau đi tắm rửa sạch sẽ, nghỉ ngơi sớm một chút, mấy ngày này ngồi xe lửa, mắt cháu đã thâm đen rồi, cô gái nhỏ phải có tinh thần mới được." Trưởng qua Đoàn dặn dò một phen, lại nhìn Đoàn Thích một cái, mới chậm rãi xuống lầu.
Lầu ba chỉ còn lại Đoàn Thích và Đường Thi, hai người bốn mắt nhìn nhau mấy giây, Đường Thi cười nói: "Anh Thích, sau này mong chỉ giáo nhiều hơn."
"Đừng có gọi tôi như vậy, tiểu gia nghe khó chịu! Quỷ nịnh bợ!" "Hừ" một tiếng, cửa phòng đối diện không chút lưu tình mà đóng sập lại trước mặt Đường Thi.
Nhìn về cửa phòng đang đóng, sắc mặt Đường Thi kỳ lạ: Quỷ nịnh bợ? Là đang nói cô hả?
Đường Thi trong tâm hồn đã thành thục không đến nỗi phải đi so đo với một cậu thiếu niên, thế nên cô chỉ nghĩ một giây, sau đó liền quyết định theo ý của Đoàn Thích, nhưng mà trước mặt trưởng bối, nên có thì vẫn phải có.
Một đêm an giấc.
Vào thân thể này mấy ngày nay, giờ giấc nghỉ ngơi của Đường Thi hoàn toàn giống với đời trước, sáu giờ rưỡi đúng giờ tỉnh dậy, căn phòng này có nhà vệ sinh riêng, rất thuận tiện cho Đường Thi.
Đánh răng rửa mặt xong, Đường Thi nhẹ nhàng mở cửa, bước thẳng xuống lầu, ông nội và bà nội Đoàn đã dậy rồi, ngạc nhiên nhìn Đường Thi, ông nội Đoàn hỏi: "Đường Đường, sao cháu dậy sớm vậy?"
"Ngủ không quen hả?" Bà nội Đoàn lập tức hỏi.
"Không phải ạ, giờ giấc bình thường của cháu là 6h30 sẽ tỉnh ạ." Sờ sờ tai, Đường Thi cười.
"Có muốn đi tập thể dục cùng ông nội Đoàn không?" Nhìn thấy Đường Thi một thân quần áo thể thao, ông nội Đoàn cười hỏi.
"Muốn ạ, cháu đang chuẩn bị đi chạy bộ."
Đời này Đường Thi có một thân thể khỏe mạng, nhưng cô hoàn toàn không thể yên tâm, cõ lẽ chỉ có một thời gian biểu làm việc nghỉ ngơi có quy luật, mới làm cho nội tâm cô yên tâm được. Vì thế, cô kiên trì luyện tập, bảo vệ sức khỏe bản thân.
Hai ông bà Đoàn đi theo phía sau cô gái nhỏ xinh xắn hoạt bát, làm cho một đám ông bà già dậy sớm tràn đầy hiếu kỳ.
Ông Trần có quan hệ tốt với ông nội Đoàn cười hỏi: "Lão Đoàn, ông lừa gạt được một cô bé xinh đẹp từ đâu đến vậy?"
Đoàn gia hai đời đều không có con gái, tất cả người trong đại viện đều biết, Đoàn gia từ trên xuống dưới đều muốn có một cô gái nhỏ, mà không có phúc này, đột nhiên Đường Thi xuất hiện, dẫn đến mọi người ngạc nhiên, cũng không phải là kỳ lạ.
Sờ râu, ông nội Đoàn đắc ý nói: "Làm sao? Sau này Đường Đường chính là con gái Đường gia tôi đấy."
"Lão Đoàn, không phải ông cướp từ chỗ nào về đấy chứ?" Ông Trần nghi ngờ mà nhìn ông nội Đoàn một lượt, ông càng nhìn càng cảm thấy lão Đoàn rất có khả năng làm ra chuyện này.
Ông nội Đoàn thở phì phì nói: "Cái ánh mắt này của ông là gì vậy? Tôi còn phải làm như vậy sao?" Nhìn Đường Thi và bạn già đang nói chuyện ở phía xa, thấp giọng nói, "Ông chỉ cần biết Đường Đường là người của Đoàn gia là được rồi, đâu ra nhiều lời như vậy."
Ông Trần bị nghẹn một cái, im lặng, nếu lão Đoàn đã nói đến mức này, chính là biểu hiện rất che chở cô bé này.
Bên này Đường Thi bị bà nội Đoàn lôi kêu, lại phát hiện ra một bí mật kinh thiên!
Thì ra cô xuyên sách!
Hi hi, Đường Thi mặt đầy nụ cười mà chào hỏi người khác, nhưng ánh mắt lại lén liếc nhìn Tô Tiếu đang khởi động ở bên cạnh, trong lòng không ngừng xao động.
Đây là nữ chính Tô Tiếu xinh đẹp như bạch lan, cao quý ưu nhã như Athena, xinh đẹp tuyệt sắc, cho dù xinh đẹp, nhưng trên người lại mang theo khí chất tự cường không ngừng dùng mị lực từ bên trong hấp dẫn nam chính và một đống nam phụ ư?
Nội tâm Đường Thi có chút run rẩy, nhớ tới vừa rồi làm quen với Tô Tiếu, cô tình nguyện thời gian quay ngược trở lại, cũng không muốn biết mình vậy mà lại xuyên thành nữ phụ độc ác!
Lúc Đường Thi và bà nội Đoàn cùng qua, nhìn thấy một cô gái xinh đẹp đứng giữa một đám bà lão, cũng không có gì hiếu kỳ, khi bà nội Đoàn giới thiệu, cô gái xinh đẹp kia cười rất tươi: "Chào em, chị là Tô Tiếu, Tô trong Tô Đông Pha, Tiếu trong nụ cười."
Mặt tươi cười bắt tay với Tô Tiếu, trong lòng Đường Thi lại cảm giác không đúng, cái đoạn tự giới thiệu này sao cảm giác hình như đã nghe qua ở đâu rồi?
Nhưng mà, cô cũng không biểu hiện trên mặt, bà nội Đoàn lại nói một câu: "Đường Đường, đây là Tiếu Tiếu nhà bà ngoại Văn, đến khai giảng là Tiếu Tiếu lên lớp 11, cháu có thể hỏi con bé tình hình ở trường, đúng rồi, Tiếu Tiếu cũng thích chạy bộ, vừa hay hai đứa có thể làm bạn với nhau."
Trời má! Tô Tiếu! Tô Tiếu! Tô trong Tô Đông Pha, Tiếu trong nụ cười!
Đúng rồi! Thiếu niên xinh đẹp ngày hôm