Cái chày trong tay người phụ nữ rơi xuống đất.
lăn một vòng cho đến khi chạm phải tủ giày.
Bàn tay nhăn nheo của bà hơi run rẩy, hàm răng cắn chặt môi dưới, sắc mặt bà trắng bệch không còn một chút máu, hốc mắt ửng đỏ.
Bà ta cố kiềm nén sợ hãi, cầm lấy điện thoại, khó khăn nhấn ra một dãy số, ngữ khí đầy sợ hãi truyền đến bên kia điện thoại “Xong rồi, mau đến đi.”
Sau đó điện thoại trong tay bà ta rớt xuống đất, bà Diệp ngồi quỵ xuống, con ngươi thẫn thờ nhìn về phía con gái đang nằm bất lực nằm trên thềm nhà.
Đến khi nghe thấy tiếng chuông, bà Diệp lấy tay dựa vào tường làm điểm tựa để ngồi dậy.
Khi cánh cửa vừa mở ra, liền có ba người đứng chờ sẵn ở cửa trong đó có một người phụ nữ trung niên dáng người mập mạp, họ không ngần ngại bước vào nhà như thể bà không tồn tại.
Mụ đàn bà nhìn thấy Hạ Lam nằm ngất xỉu, nhìn bà Diệp với ánh mắt khiển trách “Sao bà không bịt miệng, trói cô ta lại?”
“Cậu yên tâm, tôi dùng lực khá mạnh, con bé không tỉnh lại ngay được đâu.”
“Ngu ngốc!”Ả phun ra một câu chửi rủa, sau đó quay đầu nhìn lũ phía sau “Tụi mày làm đi!”
Thoáng chốc, hai tay Hạ Lam bị trói ngược ra đằng sau, hai chân cũng không tránh khỏi kiếp bị trói, bọn chúng còn dùng băng keo bịt miệng cô lại.
Ả từ trong túi ra một cọc tiền không có chút lễ độ mà quẳng vào mặt bà Diệp, cọc tiền rơi xuống trước mũi chân bà.
“Tiền của bà đó.”
Nói xong, một gã đàn ông vác Hạ Lam ra ngoài, quăng lên chiếc xe tải đã đỗ sẵn.
Bà Diệp nhìn chiếc xe đang từ từ khuất khỏi tầm mắt mình mà từng giọt nước mắt lăn xuống gò má, bà lấy hai tay ôm lấy gương mặt mình, vài giọt nước mắt tràn ra kẽ tay.
Môi mỏng tái nhợt luôn lẩm bẩm “Mẹ xin lỗi, mẹ xin lỗi,….”
Vài tháng trước, bà Diệp đến hộp đêm, vào ngày đó bà đã phát sinh quan hệ với một cậu trai bao.
Nếu giống như mọi lần, sau khi phát sinh quan hệ thì đường ai nấy đi, nhưng lần đó cậu ta vô tình tiết lộ mình là người mới, liền dùng lời ngon tiếng ngọt để dụ dỗ bà, đưa bà đến thứ tình cảm gọi là tình yêu không màng tuổi tác.
Bà Diệp góa chồng đã lâu, bỗng dưng được một cậu tiểu thịt tươi đối xử như tri kỉ liền không khỏi động lòng.
Dần dần hai người đã trở thành một cặp tình nhân thực thụ, hai người yêu nhau càng lâu thì số tiền của bà càng bị cậu ta hưởng dụng nhiều bấy nhiêu, nháy mắt tiền trong nhà gần như hết sạch.
Một ngày nọ, cậu ta cố ý chuốc say bà rồi đưa cho bà một tờ giấy gì đó bảo bà kí, thế là bà cũng mơ mơ màng màng mà kí vào.
Sáng ngày hôm sau, bà tỉnh dậy liền không thấy người tình đâu nữa, chỉ thấy duy nhất trên bàn có để lại một tờ giấy ghi nợ.
Đến khi nhận thức được tình hình thì mọi chuyện đã quá muộn.
Cậu trai bao đó nợ một số