Phải mất hai ngày Hạ Lam mới có thể tiếp khách sau khi gương mặt cô đã bớt sưng đáng kể so với trước kia.
Cô được đưa đến một phòng thay quần áo chung, nói đúng hơn là phòng này chỉ dành cho phụ nữ tam phẩm hoặc người mới vào.
Với phụ nữ thuộc hàng nhị phẩm, một khi đã chiếm được không ít cảm tình của khách hàng, họ sẽ trở thành một quân cờ vô cùng có giá trị và nhận được nhiều đãi ngộ tốt hơn, họ có thể tự do mua trang phục, trang sức, có phòng riêng và không còn bị giám sát chặt chẽ.
Thậm chí còn được nâng lên hàng nhất phẩm, được các ông lớn cưng chiều, một bước lên mây.
Tuy nhiên, để bước vào được hàng ngũ ấy không hề dễ dàng.Và lòng tham con người là một cái động không đáy, những thứ có sẵn không bao giờ thỏa mãn được họ.
Rất ít người chịu yên phận làm nhị phẩm, họ vẫn khát khao chạm đến vị trí danh giá kia.
Thế nên, không ít các cô gái ban đầu còn sợ hãi dựa dẫm vào nhau nhưng sau đó lại trở thành kẻ thù không đội trời chung, sẵn sàng dùng âm mưu, quỷ kế hãm hại lẫn nhau.Thế nhưng, đối thủ của họ còn là những cô gái mới bị bắt vào, vì đàn ông thường có bản tính có mới nới cũ.
Hạ Lam tắm xong, mọi mệt mỏi trong thời gian qua như được gọi rửa theo dòng nước, cô không phải là người có bệnh thích sạch sẽ, nhưng nhiều ngày không tắm ai mà chịu được chứ.
Cô nhìn từng sạp quần áo, liền nhíu lại, trang phục không phải là váy bó sát thì cũng là những chiếc váy thiếu vải, khoe da khoe thịt.
Hạ Lam liếc mắt một cái, liền nhìn thấy, cái áo được treo ở cuối sạp, mắt cô sáng lên, nhanh tay vơ lấy, nhưng sau đó, khuôn mặt cô liền đen như đít nồi.
Lưng áo hoàn toàn không có một mảnh vải, chỉ có một sợi dây mỏng yếu ớt tinh tế nối với dây ngang lưng, chỉ cần kéo nhẹ là tấm lưng liền bại lộ.
Sau cùng, Hạ Lam cũng mặc trên mình một chiếc váy xem như là nhiều vải nhất, trước ngực thì rất kín đáo nhưng sau lưng lộ một mảng lớn da thịt, nhưng vẫn còn đỡ hơn chiếc áo khi nãy nhiều.
Hạ Lam đành để tóc dài phủ xuống phía sau, xem như là có thể che đậy.
Liếc mắt đến tủ giày, cô không do dự lấy một đôi giày cao gót thấp nhất, gọi là thấp nhất nhưng cũng đã cao đến 6 phân.
Đúng lúc, đôi chân vừa xỏ vào, tiếng gõ cửa từ ngoài truyền đến kèm theo giọng nói lạnh lẽo, không có một chút độ ấm của thủ hạ.
"Ra ngoài."
Hạ Lam mở cửa, đi theo hai tên thủ hạ.
Trên đường đi, cô thầm quan sát vị trí, cảnh vật xung quanh,lặng lẽ ghi vào não bộ.
Một lúc sau, hai tên đưa Hạ Lam đến một căn phòng, một trong hai gã mở cửa ra cho cô, căn dặn: "Cô yên phận một chút." Sau đó liền mạnh tay đẩy cô vào trong, suýt chút nữa làm cô té chúi nhũi, cô mau chóng lấy lại thăng bằng,cánh cửa sau lưng liền đóng sầm lại.
Khỉ thật! Một chút lễ độ cũng không có, tao nguyền rủa chúng mày kiếp này và kiếp sau không lấy được vợ!
Hạ Lam nghe tiếng nước chảy rào rào, chắc hẳn khách của cô đang tắm.
Cô nhìn xung quanh, xem có thứ gì hữu dụng không.
Một lúc sau, cửa phòng chợt mở ra, một người đàn ông mập mạp, quấn khăn ngang hông bước ra từ phòng tắm.
Tay dùng khăn lông lau tóc, à không là lau đầu thì đúng hơn, bởi vì đầu ông ta bóng lưỡng đã có một cọng tóc nào đâu.
Từng giọt nước chưa kịp lau khô, chậm rãi từ cằm chảy xuống, dọc theo ngực đẫy đà, lăn thẳng xuống bụng to đang rung rung theo chuyển động của ông ta.
Hạ Lam thắc mắc không biết cô đã làm gì nên tội mà sao không được ngắm soái ca khi vừa tắm xong