Phải công nhận một điều, năng suất làm việc của Trần Kiên rất cao, chỉ vỏn vẹn 5 phút kể từ cuộc điện thoại lúc nãy, địa điểm và thời gian gặp mặt đã xuất hiện chi tiết trong tin nhắn được gửi đến.
Khóe môi Hạ Lam nhếch lên một đường cong thật đẹp, đôi mắt đen láy tựa như chứa hàng vạn ánh sao đẹp rực rỡ.
Tảng đá đè nặng bấy lâu nay cuối cùng cũng được bỏ xuống khiến cô cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.
Trong đầu cô bỗng nhớ đến người kia, ngón tay bất tri bất giác tìm một con số quen thuộc, sau đó bấm gọi.
Ngôn Tình Sủng
“Anh nghe.”
Tuy cô đã nghe được giọng nói của anh rất nhiều lần nhưng không hiểu sao khi ngữ điệu từ tính lẫn trầm thấp ấy truyền đến, cô lại mặt đỏ tim đập.
Thầm mắng mình không có tự chủ, cô từ khi nào mà phải đầu óc rối loạn chỉ vì một giọng nói cơ chứ.
“Vĩ, em tìm được việc rồi, là người mẫu ảnh.”
Lời nói vừa dứt, cô có thể nghe thấy tiếng cười nhẹ bên kia biểu hiện cho tâm trạng của anh lúc này.
“Thật tốt quá.”
Chuyện cô tìm được việc anh là người biết đầu tiên nhưng khi nghe chính miệng cô nói cho mình, anh thấy vui hơn rất nhiều.
Thiên Vĩ đặt cọ vẽ trong tay xuống giá vẽ, ánh đèn vàng dịu nhẹ trong căn phòng chiếu rọi lên gò má ửng đỏ bất thường, con ngươi xinh đẹp mang theo chút ngượng ngùng.
“Lam”
“Hửm?”
“Anh đến nhà em được không?”
Hạ Lam có hơi kinh ngạc, cô không ngờ anh lại đột nhiên đưa ra chủ ý này.
Cô nam quả nữ ở trong một ngôi nhà, chuyện gì có thể xảy ra đến cả đồ ngốc cũng hiểu.
Sau đó, cô liền trấn tĩnh lại, dù Thiên Vĩ có ngây thơ tới đâu thì cũng chỉ là thanh niên trong giai đoạn sức lực dồi dào, chưa nói đến việc anh vừa mới khai trai cách đây mấy ngày.
“Em chờ anh.”
Hạ Lam lập tức đồng ý, cừu non đã tự dâng đến tận cửa, cô đâu có ngốc đến mức không biết tự mình tranh thủ.
Đặt điện thoại xuống bàn, Hạ Lam hướng mắt nhìn màn đêm ngoài cửa sổ một chút, đêm nay có rất nhiều sao gieo đầy trên bầu trời tạo nên khung cảnh thật đẹp.
Đột nhiên, cô hơi hoảng hốt, nhớ ra mình đã quên mất một điều rất quan trọng.
Sắc mặt Hạ Lam trắng bệch, vội cởi áo rồi đứng trước gương.
Trong gương hiện lên hình bóng một cô gái giống hệt cô, cô gái sở hữu thân hình mềm mại, dưới cổ cao là xương quai xanh quyến rũ và cặp gò bồng căng tròn, vòng eo mảnh khảnh hiện rõ cơ bụng là thành quả sau nhiều năm luyện tập mà thành.
Từng bộ phận trên cơ thể được khắc họa vô cùng đẹp đẽ, hài hòa thành một cơ thể nóng bỏng, hút mắt người nhìn.
Tuy nhiên, những vết sẹo dài ngắn tập trung từ bả vai, hai canh tay, đến cái bụng nhỏ làm cho nét đẹp giảm xuống ít nhiều.
Bàn tay sờ theo những vết thương từng tồn tại trên người mình.
Đôi mắt chỉ còn lại một mảnh bối rối và vô định.
Bọn họ sẽ chấp nhận một người mẫu toàn thân thương tích như cô sao?
Nếu họ chọn cho cô những trang phục quá ngắn thì cô không biết phải xử lý như thế nào?
Cả người Hạ Lam cứng như tượng đá, cứ đứng mãi một chỗ cho đến khi tiếng chuông cửa vang lên.
Thiên Vĩ vào nhà mang theo một hơi thở lạnh lẽo từ bên ngoài, cô vừa đóng cửa, cả người đã bị người phía sau ôm thật chặt, cánh môi lập tức hạ xuống.
Anh linh hoạt xâm nhập vào khoang miệng cô, cùng cô trao đổi nước bọt.
Hạ Lam nhón chân, hai tay vòng lấy cổ anh tình nguyện dâng đôi môi phấn nộn.
Nụ hôn