“Nha đầu, muội đã sảng khoái xong, giờ đến phiên ta.” Hạ Hầu Lẫm nháy mắt đã thoát hết quần áo trên người, toàn thân trần trụi, thân thể cường tráng, mạnh mẽ, đẹp như tạc. Nói xong, chàng nhanh chóng gác hai chân vô lực của nàng lên vai mình.
“Hạ Hầu Lẫm, ta mệt quá. Huynh còn muốn làm gì..” Tô Vân Oản vừa lên đỉnh, toàn thân vô lực, không cách nào phản kháng động tác của nam nhân trước mặt.
Hạ Hầu Lẫm bật cười một tiếng, nói: “Ta làm gì? Hiện tại ta muốn khi dễ muội!”
Hạ Hầu Lẫm vừa nói xong, lập tức tiến quân thần tốc, đem côn thịt nóng rực xuyên phá màng trinh mỏng manh, xâm nhập vào trong cơ thể nàng. Máu tươi theo cửa huyệt chảy ra, rơi xuống khăn trải giường, cực kỳ bắt mắt nhìn như một đóa hàn mai trên tuyết, đẹp đến yêu mị. Hạ Hầu Lẫm vừa mới đi vào, đã bị hành lang chật chội, mẫn cảm của nàng hút lấy, cực kì khó khăn bước tiếp.
Tô Vân Oản cảm nhận được dị vật xâm nhập, mạnh mẽ phá bỏ lớp phòng ngự dưới thân nàng, đau đớn vô cùng.
“A, đau quá! Hạ Hầu Lẫm tên súc sinh này! Ra ngoài! Đau quá! Huhuhu. Ngươi dám bắt nạt ta!” Thiếu nữ bị phá thân đau đớn hét lên, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch. Thần trí nháy mắt cũng trở lại mấy phần.
“Đáng chết! Oản Oản, muội thực sự quá chặt, muốn bẻ gãy người anh em của ta sao…” Hạ Hầu Lẫm vừa mắng, vừa thuần thục hôn lên đôi môi anh đào của nàng, chàng biết Tô Vân Oản rất đau, chỉ có thể dùng nụ hôn đến làm dịu đau đớn của nàng, đồng thời phong bế miệng lưỡi chua ngoa của nha đầu này.
Miệng hoa huyệt của Tô Vân Oản bị côn thịt to nóng làm căng cứng đến khó chịu.
Qua một hồi lâu, phát hiện nàng đã thích nghi được với sự xâm nhập của mình, rốt cuộc Hạ Hầu Lẫm cũng than khẽ một tiếng, bắt đầu chậm rãi di chuyển.
Côn thịt vừa to, vừa dài của chàng từng chút, từng chút kích hoa tâm non mềm. Sự đau đớn của việc bị phá thân trôi qua, từng đợt kích tình truyền đến từng tế bào trên cơ thể Tô Vân Oản. Nàng dần dần cảm nhận được sự hưng phấn của ân ái.
“A, quá nhanh, chậm một chút… Có được không… Sâu quá….” Âm thanh thống khổ được thay thế bởi tiếng rên rỉ kiều mị.
Hạ Hầu Lẫm nghe thấy tiếng rên rỉ mềm mại, dính dính của nàng, lại nhìn khuôn mặt thanh lệ bởi vì phá kén mà ửng hồng, quyến rũ, động lòng người. Động tác của chàng càng nhanh, trong không trung vang vọng những âm thanh ám muội của hai cơ thể va chạm vào nhau kịch liệt: “Phốc phốc…bạch bạch bạch….”
Ái dịch và máu huyết trinh nữ hòa vào nhau thấm ướt ga trải giường, mà mật dịch vì hoan ái điên cuồng ồ ạt chảy ra càng ngày càng nhiều không có dấu hiệu dừng lại.
“Oản Oản, muội thực sự quá chặt. Sảng khoái. Thật muốn làm chết muội…Oản Oản, dễ chịu không?” Hạ Hầu Lẫm nhìn giai nhân dưới thân, bỗng nảy ra ác ý muốn trêu đùa nàng.
“A, Hạ Hầu Lẫm, ngươi… ngươi… Cái đồ hỗn đản này. Aaaaaaaaaa Sâu quá!” Hạ Hầu Lẫm nghe thấy cô nương này vẫn cứng miệng mắng chàng, đột nhiên động tác dưới thân dừng lại, côn thịt đang điên cuồng ra vào bỗng nằm im bất động trong thân thể Tô Vân Oản.
“Vậy là dễ chịu hay không thoải mái? Không thoải mái ta lập tức dừng lại…” Hạ Hầu Lẫm được một bước lại muốn tiến một thước, khóe miệng cong lên, không biết xấu hổ nhìn khuôn mặt nhỏ vì tình dục mà ửng đỏ của nàng, quá câu hồn, chỉ cần nhìn vào liền không kìm nổi ham muốn hung hăng yêu thương nàng một phen. Nhưng hiện tại chàng nhất định phải kiềm chế, nhất định phải bắt nha đầu ngang ngược này cầu xin tha thứ.
Tô Vân Oản bởi vì động tác dừng lại đột ngột của ai đó làm cho dục vọng bên dưới không được phát tiết, vô cùng tủi