Ánh nắng ban mai xuyên qua ô cửa khắc hoa chiếu vào bên trong, ôm lấy thân thể trần trụi, diễm lệ của đôi nam nữ trên giường.
Nữ tử mềm mại như hoa, cùng thân thể cường tráng của nam tử quấn lấy nhau ở một chỗ, vô cùng hài hòa, ân ái. Nữ tử tóc dài hỗn độn cùng mái tóc dài đen nháy tản mạn của nam từ bên cạnh quấn lấy nhau một chỗ, không phân rõ là tóc ta hay tóc người.
Một lát sau, Tô Vân Oản dần dần tỉnh lại, theo thói quen muối duỗi lưng, lại phát hiện mình bị Hạ Hầu Lẫm ôm chặt không thể động đậy, sau đó phát hiện toàn thân đau nhức, không có chỗ nào không mỏi. Mà côn thịt đã mềm một nửa của ai đó vẫn đang cắm trong hoa huyệt của mình. Bởi vì động tác thức dậy của nàng, mà côn thịt kia cũng thức tỉnh, dần dần biến lớn trong thân thể nàng.
Tô Vân Oản cảm nhận được sự biến đổi của thứ kia, lập tức sợ đến choáng váng, không biết nên thét lên, hay là lập tức đẩy Hạ Hầu Lẫm ra, chạy thoát thân.
Hạ Hầu Lẫm “chào cờ”, trong vô thức còn di chuyển hông, chọc vào hoa tâm của nàng. Một trận tê dại truyền đến dọc sống lưng, Tô Vân Oản không kìm nổi “A” nên một tiếng, thân thể mềm mại lần nữa ngã xuống thân thể trần trụi của Hạ Hầu Lẫm. Cánh tay chàng vẫn kiên định đặt trên eo nàng, cứng rắn không có ý định buông tha, vòm ngực ấm áp, suýt chút nữa khiến Tô Vân Oản không nỡ rời đi.
Tô Vân Oản ngây người, lấy lại tinh thần, nghĩ nghĩ, cảm thấy mình hẳn là nên rời khỏi người Hạ Hầu Lẫm trước đã, thế là bắt đầu hành động. Đang chuẩn bị gỡ tay chàng ra, Hạ Hầu Lẫm đã nhanh hơn một bước kéo nàng lại vào lòng.
Vì vừa thức dậy nên thanh âm của chàng hơi khàn khàn, giọng nói mang theo cưng chiều mà chính chàng cũng không phát hiện ra: “Ừm… tiểu yêu tinh, đêm qua mệt mỏi như vậy, không ngủ thêm chút nữa sao?”
Nghe xong Hạ Hầu Lẫm nói chuyện, đôi mắt nàng đỏ lên vì tức, giống hệt một chú thỏ nhỏ phải chịu ủy khuất, lập tức trách thoát khỏi lồng ngực chàng. Côn thịt đột ngột rời khỏi hoa huyệt khiến tinh dịch và hoa dịch thi nhau chảy xuống, ướt đẫm ga trải giường. Tô Vân Oản thấy vậy cả mặt đều ửng hồng lên vì xấu hổ.
Nhìn cảnh tượng dâm mỹ trước mắt nàng thẹn quá hóa giận, cầm lấy chiếc gối bắt đầu nện lên người Hạ Hầu Lẫm, vừa đánh, vừa mắng: “Hạ Hầu Lẫm! Tên cầm thú này! Đêm qua huynh làm gì ta! Đồ không biết xấu hổ! Từ nhỏ chúng ta đã lớn lên cùng nhau! Vậy mà huynh lại làm ra cái hành động này! Là ta nhìn nhầm huynh!”
Hạ Hầu Lẫm vừa tỉnh ngủ, còn chưa kịp phản ứng đã bị nàng đập túi bụi một trận. Mặc dù không đau nhưng đánh trên mặt không khỏi để lại dấu đỏ, bỗng chốc tức giận, chàng bực dọc nói: “Tô Vân Oản! Hôm qua là ai ở dưới thân ta, cầu xin ta? Cầu ta thỏa mãn muội? Cầu xin ta yêu muội, thương muội? Muội quên đêm qua mình đã làm gì rồi sao? Có cần ta nhắc lại ký ức đêm qua cho muội không?” Dứt lời liền bắt lấy cổ tay mảnh khảnh của nàng, đè thân thể trần trụi của nàng xuống giường!
Tô Vân Oản luống cuống, đêm qua thực sự hao phí quá nhiều thể lực của nàng. Dù đã ngủ một giấc sâu, nhưng cũng không hồi sức được mấy, đừng nói đây là lần đầu của nàng, mà vì Hạ Hầu Lẫm đêm qua tấn công ác liệt, dũng mãnh như thế, giờ thân thể nàng chẳng có chỗ nào lành lặn, dễ chịu, làm gì còn khí lực chống đối lại chàng.
Tô Vân Oản vội vàng bắt lấy bàn tay to đang lung tung sờ soạng trên người nàng, bị dọa sợ đến muốn khóc, sốt ruột nói: “Huynh...huynh...huynh, huynh dừng tay. Chúng ta không thể lại như vậy!”
“Không thể thế nào?” Gương mặt tuấn mỹ của chàng lập tức đanh lại, đôi mắt hoa đào hơi nhíu, nhìn thẳng vào mắt của Tô Vân Oản. Mặc dù nàng đã bắt được một cánh tay chàng, nhưng chàng vẫn còn một cánh tay khác, lại bắt đầu không kiêng dè gì dao động trên làn da mềm mại trắng nõn của nàng, bắt được hai gò bồng đảo, nhẹ nhàng xoa nắn, đùa nghịch.
Tô Vân Oản không chịu nổi, rên rỉ một tiếng, nhưng nàng ngay lập tức ổn định tinh thần, quyết không để Hạ Hầu Lẫm dẫn dắt cảm xúc của mình lần nữa. Nàng xụ mặt, ngữ khí hung ác: “Hạ Hầu Lẫm, huynh có ý gì, quan hệ giữa chúng ta là thế nào huynh còn nhớ rõ sao? Hiện tại huynh thả ta ra, ta sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra! Ta biết huynh không thích ta, chuyện tối qua là do chúng ta say rượu,