Người đàn ông tay nắm chốt, dựa vào cạnh cửa.
Đường Thư Nguyệt chỉ nhìn thoáng qua, rồi quay ngoắt đầu lại.
Cô mà căng thẳng là phải véo tai Ôn Dĩ Ninh, cuối cùng nhìn quanh bốn phía, nhéo nhéo hai vành tai mình, trốn ra sau Ôn Dĩ Ninh: “Tớ chỉ thuận miệng nói một câu thôi, có bảo cậu biến người ra đây đâu chứ???”
Ôn Dĩ Ninh bất đắc dĩ nhìn cô ấy cười cười, để cho cô ấy có thời gian tiêu hóa tin tức.
Khả năng tiếp nhận của Đường Thư Nguyệt cũng khá tốt.
Sau một hồi suy nghĩ linh tinh bậy bạ kết thúc, cô ấy lại xác nhận lại một lần nữa với Ôn Dĩ Ninh, Thẩm Tự Chi này là Thẩm Tự Chi thật, không phải diễn viên đóng thế cô dẫn về, sau đó lại chả có tí áp lực tâm lý nào, cười chào hỏi với anh.
Ngay sau đó, cô như biến thành một người khác, ngồi thì thẳng lưng, lúc nói chuyện thì ôn nhu nhỏ nhẹ, cả quá trình đều vô cùng quy củ khiến Ôn Dĩ Ninh xém tí nữa nhận không ra.
Đối mặt với ánh mắt ngạc nhiên của Ôn Dĩ Ninh, Đường Thư Nguyệt che miệng cười duyên hai tiếng, lại hơi ngửa ngửa người về sau, nhỏ giọng nói với Ôn Dĩ Ninh: “Hết cách rồi, chỉ cần gặp phải thầy cô giáo, tớ không dám hành xử lỗ mãng đâu.
”
“……”
-
Cố gắng giữ vững hình tượng ngoan ngoãn đến tận lúc ăn tối xong, nhẹ nhàng đặt đũa xuống, Đường Thư Nguyệt lập tức lôi kéo Ôn Dĩ Ninh, lấy cớ đi ra vườn hoa dạo để tiêu cơm, nhanh chóng chạy đi.
Mãi đến khi nhìn khắp bốn phương tám hướng chỉ có hai người bọn họ, Đường Thư Nguyệt như được cởi bỏ gông xiềng, thở dài nhẹ nhõm một hơi, thả lỏng toàn bộ cơ thể.
“Tớ xem như hiểu rõ rồi.
” Cô tìm được cái ghế dựa, nằm bẹp xuống, duỗi thẳng hai chân ra, “Cái anh trai mà ở chung với cậu ấy, chính là Thẩm Tự Chi, phải không?”
“Mệt tớ lúc trước còn trấn an cậu mãi, cậu thế mà không nói gì với tớ, sợ tớ ăn cậu hả?”
“Gần giống vậy đấy.
” Ôn Dĩ Ninh ngồi xuống cạnh Đường Thư Nguyệt, ra vẻ như thật: “Sợ cậu đốt nhà tớ.
”
Đường Thư Nguyệt cười một tiếng, giơ chân đá đá chân Ôn Dĩ Ninh, “Nói cũng phải, nếu không phải hôm nay còn có cô chú ở đó, tớ sớm đã ôm cậu hét toáng lên rồi ấy chứ.
”
Ôn Dĩ Ninh dịch dịch ra xa, cảnh giác hỏi: “Giờ bắt đầu hét hả?”
“Biến sang bên đi, bình tĩnh đi.
” Đường Thư Nguyệt cười mắng, “Chẳng qua nói thật, Thẩm Tự Chi ngoài đời còn đẹp trai hơn trên ảnh nữa, nếu tớ là cậu, ở chung với một anh chàng siêu cấp đẹp trai như thế, sớm đã không giữ được mình, cậu quá giỏi rồi.
”
“Hơn nữa, có Thẩm Tự Chi như châu như ngọc trước mắt mà cậu còn có thể thích người khác được, người đó đẹp trai đến mức nào, đẹp trai hơn Thẩm Tự Chi hả?”
“Bỏ đi, nói nữa cậu lại đỏ mặt.
” Đường Thư Nguyệt hiểu vô cùng rõ da mặt Ôn Dĩ Ninh mỏng đến mức nào, không chờ cô đáp lại, giơ tay bóp bóp hai má cô: “Đợi hai người các cậu thành đôi, nhớ dẫn đến cho tớ nhìn một cái, tiểu Ninh Ninh của chúng ta lần đầu yêu đương, tớ phải chú ý một chút.
”
“……”
Hai người lại nói chuyện khác, Ôn Dĩ Ninh thỉnh thoảng cầm điện thoại lên xem giờ.
Thấy sắp đến giờ rồi, cô nói với Đường Thư Nguyệt một tiếng, đứng dậy trở về phòng.
Sau khi Đường Thư Nguyệt nhìn Ôn Dĩ Ninh đi khỏi, bản thân cũng không vội vã về phòng dựa vào ghế dài, thoải mái tận hưởng gió đêm một lát.
Mặt cỏ sau lưng vang lên tiếng động, cô quay đầu lại, thấy một thân ảnh đứng sau lưng cô không xa, kêu lên một tiếng: “Thẩm giáo sư? Anh cũng ra đây hóng gió à?”
“Đi lòng vòng chút thôi.
” Thẩm Tự Chi lạnh nhạt đáp: “Quấy rầy cô à?”
“Không, không có….
.
” Quan sát biểu tình Thẩm Tự Chi nãy giờ, Đường Thư Nguyệt thử nói: “Thẩm giáo sư….
Anh qua đâu bao lâu rồi?”
“Vừa tới.
”
Thẩm Tự Chi thần thái tự nhiên, trên mặt không có cảm xúc khác thường.
Đường Thư Nguyệt mới an tâm một chút.
Lúng ta lúng túng trò chuyện với Thẩm Tự Chi vài câu, cô chột dạ tìm cớ, chạy trốn mất tăm.
Cánh cửa nối liền vườn hoa phía sau với biệt thự bị người khác hoảng loạn đóng mở, Thẩm Tự Chi liếc mắt một cái, lại đi dọc theo đường mòn, thong thả đi dạo vài vòng.
Đi đến chỗ Ôn Dĩ Ninh ngồi qua, Thẩm Tự Chi rút một điếu thuốc, tìm một tư thế thoải mái ngồi xuống.
Anh không châm thuốc mà đem nó kẹp chặt giữa hai ngón tay, lại gấp lại bên điếu thuốc lại với nhau.
Điếu thuốc thon dài gãy làm hai đoạn, mấy mẩu thuốc lá rơi ra.
Thẩm Tự Chi lặng lẽ nhìn một màn này, chợt thấy cáu kỉnh, giật nhẹ cổ áo, thuận tay ném điếu thuốc đã gãy làm đôi vào thùng rác.
Ôn Dĩ Ninh có người thích.
Không phải anh.
-
Bên kia, Ôn Dĩ Ninh hoàn toàn không biết chuyện xảy ra ở vườn hoa.
Cô nhìn chằm chằm vào số người xem đang tăng lên nhiều hơn trên màn hình, để micro gần sát lại, “alo, alo” hai tiếng.
“Mọi người nghe thấy không?”
Cảm thấy giọng nói của mình không được tốt lắm, cô nói xong, cúi đầu rót cho mình một ly nước.
Trong lúc rót nước, bình luận đã chạy kín màn hình.
[giọng nói này ngọt quá đi!]
[tôi đã nói mà, Diệc Xán đại đại nhất định là một loli dễ thương, trước đó có mấy người nói cô ấy là thím béo lôi thôi có ở đây không vậy? Âm thanh vả mặt nghe có kêu không?]
[Mẹ ơi, đại thần tôi theo đuổi không chỉ vẽ tranh đẹp, giọng nói còn dễ nghe nữa!]
……
Ôn Dĩ Ninh vừa uống nước, vừa đọc từng bình luận một, sự cẩn trọng trước đó biến đâu mất không thấy tăm hơi.
Cô để microphone lại gần thêm chút nữa, giới thiệu đơn giản về bản thân.
Bình luận lại càng nhiều hơn, dường như che hết toàn bộ màn hình.
Ban đầu Ôn Dĩ Ninh cho rằng bản thân ít nói có lẽ sẽ xảy ra tình huống im lặng tẻ ngắt.
Cuối cùng thì cô cũng thừa nhận mình là một người không biết tìm đề tài nói chuyện.
Nhưng mà sau khi phát sóng trực tiếp bắt đầu, cô phát hiện ra đây không phải là vấn đề.
Bình luận lướt qua với tốc độ cực nhanh, Ôn Dĩ Ninh định chọn mấy câu hỏi để trả lời, cơ mà nhìn không kịp.
Mấy câu hỏi này, một số là những câu hỏi đứng đắn liên quan đến truyện tranh, một số lớn thì có chút hơi hướm vui đùa.
Chẳng hạn như đề xuất phổ biến nhất……
[Giọng nói của Diệc Xán đại đại ngọt như thế này, ca hát nhất định rất êm tai nhỉ!]
[hát đi! hát đi!]
[muốn nghe ca hát+1!]
……
Ôn Dĩ Ninh ngồi trước màn hình bị sự nhiệt tình của bọn họ làm cho dở khóc dở cười: “Nếu trước khi kết thúc còn thời gian, chúng ta lại bàn tiếp?”
Vì thế, những bình luận cầu nghe hát đồng loạt sửa thành, “Lót dép hóng.
”
Cả quá trình tiến hành thuận lợi lạ thường.
Thậm chí, trong lúc phát sóng, hashtag #Giọng nói Diệc Xán còn lên phía cuối bảng hotsearch.
Tới lúc gần kết thúc, Ôn Dĩ Ninh thuận theo yêu cầu ban đầu của fans, chọn