Lúc còn làm vệ sĩ cho Đỗ Liên Trân, thỉnh thoảng Nhiễm Việt cũng sẽ bị phái đi cùng Tần Trí Tư, tiểu công chúa của Tần gia, lúc đó cô ta còn chưa thành niên, tương đối biết nghe lời, bây giờ đã là cô gái hai mươi tuổi, chính là tuổi thích chơi đùa, cô ta vừa được cưng chiều vừa có tiền có thể tùy hứng, cho nên thỉnh thoảng sẽ gọi bạn bè cùng nhau náo loạn.
Đỗ Liên Trân lo cho cô ta lại không ngăn cản được, cũng chỉ có thể bảo Nhiễm Việt đi theo.
Lúc này nghe Đỗ Liên Trân bảo cô đi cùng Tần Trí Tư, Nhiễm Việt có hơi bất ngờ, từ khi làm trợ lý cho Tần Trí Dật giúp hắn xử lý chuyện công ty giải trí, cũng đã lâu Đỗ Liên Trân không coi cô như vệ sĩ mà sai sử, đối với bên ngoài cũng luôn nói cô là trợ thủ của Tần Trí Dật, bình thường phái cô đi đâu đó cũng đều vì công việc, đêm nay tại sao lại đột nhiên bảo cô đi theo Tần Trí Tư?
Cô cũng không nghi hoặc quá lâu, càng không thể từ chối, Tần Trí Tư cũng không xa lạ gì với cô, nghe nói cho cô đi theo, liền hào hứng chuẩn bị ra cửa.
Cho đến khi lên xe, Nhiễm Việt mới phục hồi tinh thần lại, thì ra lần này là Đỗ Liên Trân đang lập uy với cô, cảnh cáo cô không được cảm thấy đủ lông đủ cánh rồi bắt đầu muốn bay, dù cô có giỏi thế nào, vẫn chỉ là vệ sĩ kiêm trợ lý của Đỗ Liên Trân, một thuộc hạ bà ta có thể tùy ý sai bảo mà thôi.
Có lẽ Đỗ Liên Trân cảm thấy bất mãn chuyện cô tự tiện đến gặp lão gia tử.
Mặc dù cảm thấy có chút buồn cười, cô vẫn làm tròn trách nhiệm lái xe, đi thẳng về phía Úc Kim Cung, nơi Tần Trí Tư và bạn bè hẹn cùng nhau chơi đùa.
Nếu đã đi theo bên người, vậy khẳng định là phải nhắm mắt theo sát Tần Trí Tư, hai người tới đại sảnh, quản lý đại sảnh tiến lên đón chào, bởi vì nhìn thấy Nhiễm Việt, thái độ lại càng nhiệt tình, sau khi chào hỏi Tần Trí Tư xong, liền hỏi Nhiễm Việt ngay: "Trợ lý Nhiễm hôm nay cũng tới xã giao sao?"
Nhiễm Việt đứng phía sau Tần Trí Tư, nói với ông ta: "Đi cùng tiểu thư nhà tôi đến tìm bạn bè.
"
Quản lý đại sảnh cũng mới nhậm chức hơn một năm, sớm đã quen với bộ dáng hiện rõ khí chất nữ vương của Nhiễm Việt, căn bản không biết hóa ra cô từng làm vệ sĩ cho các phu nhân tiểu thư, lúc này thấy nữ vương đột nhiên biến thành người hầu nhỏ, trong lòng không khỏi thấy buồn bực, nhưng làm quản lý ở Úc Kim Cung này có chuyện gì mà chưa thấy qua, nhanh chóng thu lại một chút kinh hãi thoáng qua này, nghe Tần Trí Tư báo số căn phòng đặt dài hạn của Tần Trí Dật, vội vàng dẫn đường cho bọn họ.
Sau khi vào phòng, Nhiễm Việt cũng thu thập xong cảm xúc, tiến vào trạng thái của một vệ sĩ, trước hết kiểm tra các nơi trong phòng một lần, sau đó tìm một chỗ ngồi yên tĩnh.
Bọn họ đến hơi sớm, bạn bè hẹn Tần Trí Tư chưa đến một người nào, Tần Trí Tư tự mình chạy tới phòng KTV ca hát, nhưng hát một mình lại thấy nhàm chán, cô ta chạy ra hỏi Nhiễm Việt: " Trợ lý Nhiễm biết ca hát không? Cùng nhau hát đi?"
Nhiễm Việt lãnh đạm tỏ vẻ cô không biết hát, nghĩ thầm cho dù tôi biết cũng không hát với cô.
Tần Trí Tư có chút ghét bỏ bĩu môi, lại trở về hát một mình.
Khoảng chín giờ, các cô gái ăn mặc thời thượng lần lượt xuất hiện trong phòng bao, trong đó có vài người Nhiễm Việt nhận ra, có vài người thì lạ hoắc, chắc là đi theo bạn bè đến chơi.
Trong nhóm cô gái này, có người dáng cao gầy quần áo sexy, khiến Nhiễm Việt không khỏi nhìn cô ta thêm một lần, đó là người quen cũ của cô, con gái út của Giản gia, Giản Lạc, cô ta lớn hơn Tần Trí Tư ba bốn tuổi, không ngờ hai người lại có thể chơi với nhau.
Từ khi cô bận rộn chuyện công ty giải trí, cũng rất ít tiếp xúc với Tần Trí Tư, lúc ban đầu đi theo cô ta, Tần Trí Tư và Giản Lạc còn chưa có giao tình, xem ra tình bạn này cũng chỉ mới phát triển gần hai năm nay.
Nhìn thấy Giản Lạc, từng đoạn ký ức lúc còn sống ở Giản gia lại ào ạt xông tới, nếu nói Liên Lệ là một người thích ngược đãi tàn nhẫn, vậy Giản Lạc kia chính là đồng lõa của bà ta.
Lúc còn nhỏ, Giản Lạc đã có tâm tư xảo trá, thường xuyên nghĩ ra một loạt các trò quỷ để chỉnh chết cô, hoặc gây ra rắc rối gì đó sẽ giá họa cho cô, rất nhiều lúc Liên Lệ biết rõ là do Giản Lạc làm ra, nhưng vẫn hung ác đi dạy dỗ cô, ai bảo cô chỉ là một đứa con riêng không ai muốn.
Trở lại Giản gia năm mười tuổi, có một thời gian rất dài, mỗi ngày cô đều sống trong cơn ác mộng, phần lớn thời gian thậm chí còn không dám ra khỏi cửa phòng mình, vì thế còn bị Giản Vinh Quang ghét bỏ, nói cô lầm lì nhút nhát không thể mang ra ngoài.
Mãi đến khi cô học sơ trung, tình huống mới khá hơn một chút.
Đoạn lịch sử đen tối này Nhiễm Việt rất ít khi nhớ lại, nhưng trong nháy mắt thấy Giản Lạc, những hồi ức đã bị cô cố gắng quên lãng kia, lại ào ào hiện ra, làm cô cảm thấy hít thở không thông.
Giản Lạc vừa đến, nghiễm nhiên thành dê đầu đàn cho cả nhóm, ngay cả kiêu ngạo như Tần Trí Tư cũng thích vây quanh nói chuyện bên cạnh cô ta.
Nhiễm Việt cố tình nghe một chút, đề tài không có gì ngoài chuyện vui đùa với đàn ông, cũng nói không ít chuyện dung tục, rõ ràng là đề tài rất thấp kém, nhưng các tiểu thư nhà giàu này lại nhiệt tình nghe đến mặt đỏ tai hồng.
Trong mắt bọn họ, Giản Lạc chính là nhân vật có lịch sử duyệt qua vô số người.
Nhiễm Việt khinh thường trong lòng, dứt khoát xê dịch vị trí, cách xa bọn họ hơn một chút, miễn cho bị bẩn lỗ tai.
Di động trong túi quần rung lên, Nhiễm Việt nhìn một đám người ở phía xa, sau đó móc ra xem, là tin nhắn của Tần Trí Viễn.
"Đến Úc Kim Cung sao?"
Nhiễm Việt nghĩ thầm người này tin tức cũng nhanh nhạy thật, nói không chừng anh có gắn máy định vị trên người cô đấy, nghĩ thì nghĩ, cô nhanh chóng trả lời: "Làm vệ sĩ cho công chúa.
"
Tần Trí Viễn hồi âm rất nhanh: "Anh đã trở về, đang tập thể hình, em về nhà thì gọi điện cho anh.
"
Nhiễm Việt đáp lại được, rồi cất điện thoại vào trong túi quần.
Bọn họ tán gẫu một lúc, sau đó mỗi người tản ra đi tìm thú vui, chỉ có hai người Tần Trí Tư và Giản Lạc đổi chỗ khác nói chuyện.
Hiển nhiên bọn họ muốn tránh những người khác, nhưng lại chọn chỗ khá gần nơi Nhiễm Việt ngồi, cho nên nội dung nói chuyện của bọn họ dễ dàng bị cô nghe không sót.
"Anh trai em gần đây lại đang bận cua gái sao?" Giản Lạc hỏi Tần Trí Tư.
Tần Trí Tư hiển nhiên không hào hứng với đề tài này, lười nhác nói: "Cưa gái là chuyện thường ngày của anh ấy, còn phải hỏi sao?"
Giản Lạc bĩu môi nói: "Anh của em như vậy, mẹ chị còn khích lệ chị theo đuổi, chị thật không ra tay được.
"
Tần Trí Tư cười quái dị vài tiếng, nói: "Nếu chị không ngại chuyện cùng chơi NP* với anh ấy, thì có thể theo đuổi thử xem.
"
(*NP: À thì một nam nhiều nữ hoặc ngược lại, chắc ai cũng biết rồi nhỉ^^)
Giản Lạc ghét bỏ nói: "Tư Tư em học cái xấu, loại chuyện như NP lại dám mở miệng nói.
"
Tần Trí Tư cười khanh khách không ngừng, "Còn không phải do chị dạy à.
"
Giản Lạc: "Nói tới đây, chị lại có hứng thú với Tần Trí Viễn hơn, so với anh em, anh ấy càng mĩ vị hơn.
"
Tần Trí Tư: "Chị thật sắc, nhưng nếu chị muốn theo đuổi theo anh trai em còn có thể giúp chị một chút, nhưng nếu là Tần Trí Viễn, chúng ta sẽ biến thành kẻ địch.
"
Giản Lạc: "Chao ôi, nếu thật có thể theo đuổi anh ấy tới tay, cho dù có thành kẻ địch với người trong thiên hạ chị cũng không sợ, lớn lên đẹp trai lại có thân hình, dáng người của anh ấy, lên giường nhất định có thể làm chết bạn gái mình luôn.
"
Nhiễm Việt: "! "
Nghe người khác YY người đàn ông của cô, loại cảm giác này thật sự còn chua hơn cả dưa cải lên men, cái gì gọi là dáng vẻ trên giường của anh nhất định có thể làm chết bạn gái? Bây giờ không phải cô còn tốt đẹp mà đứng ở đây sao? !
Đề tài bên kia của hai người còn chưa dừng lại: "Giản Lạc chị thật sắc.
"
Giản Lạc mặt dày mày dạn nói: "Chao ôi, càng nói tâm càng ngứa, rất muốn đi theo đuổi nha, lần trước nhìn thấy anh ấy ở tiệc sinh nhật của ông nội em, thật sự mê hoặc, rất nhiều cô gái ở đó đều vậy.
"
Tần Trí Tư: "Háo sắc.
"
Giản Lạc thở dài, "Nhưng dựa vào quan hệ của mẹ chị và mẹ em, nếu chị đi theo đuổi Tần Trí Viễn, nhất định sẽ bị mẹ chị đánh chết.
"
Trong lòng Nhiễm Việt cười lạnh, nghĩ thầm cho dù mẹ cô không đánh chết cô, tôi cũng sẽ đánh chết cô.
Hai người lại không biết xấu hổ nói một hồi, Giản Lạc đột nhiên lấy ra một gói thuốc viên, nói với Tần Trí Tư: "Có muốn uống cái này không? Uống xong rất high.
"
Tần Trí Tư hiển nhiên biết là cái gì, do dự một chút, vẫn cự tuyệt: "Hôm nay em dẫn theo vệ sĩ đến, em uống một lần mẹ em sẽ biết ngay, về sau muốn đi ra ngoài cũng khó.
"
Giản Lạc nói: "Không phải chỉ là vệ sĩ thôi sao? Em còn sợ cô ta?" Cô ta nâng cao thanh âm nói, giống như cố ý muốn để Nhiễm Việt nghe thấy sự khinh thường trong giọng nói của cô ta.
Ngay cả ánh mắt Nhiễm Việt cũng lười phải liếc qua.
Ngược lại Tần Trí Tư có chút thẹn thùng, kéo tay áo cô ta, nói: "Chị ta rất lợi hại, anh em còn sợ chị ta.
"
Giản Lạc thấy khuyên bảo không có hiệu quả, không thú vị xoay người đi tìm mục tiêu khác.
Giản Lạc đối với cô có chứa địch ý, chắc là vì cô cự tuyệt Giản Kỳ, mặc dù cô ta phản nghịch, nhưng lại có sự sùng bái mù quáng với anh trai mình, điểm này Nhiễm Việt vô cùng hiểu rõ.
Vừa rồi Giản Lạc nói Liên Lệ bảo cô ta theo đuổi Tần Trí Dật, hiển nhiên là thật sự có lòng muốn kết thân với Tần gia, nhưng bảo Giản Lạc tự mình theo đuổi, điểm này lại kỳ quái hơn.
Mặc dù Tần Trí Dật là một kẻ ăn chơi trác táng, nhưng trong mắt Đỗ Liên Trân, anh ta tuyệt đối là người duy nhất được chọn cho vị trí gia chủ của Tần gia, nếu Đỗ Liên Trân muốn giúp anh ta có lợi thế lớn hơn, chắc chắn sẽ chọn cho anh ta một cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối, Giản gia này, mặc dù cũng phú quý, nhưng không có bối cảnh gia tộc, Đỗ Liên Trân hẳn sẽ chướng mắt.
Có lẽ Liên Lệ từng đề cập với Đỗ Liên Trân, nhưng Đỗ Liên Trân không đồng ý, cho nên mới phải đi đường tắt, muốn để Giản Lạc theo đuổi Tần Trí Dật, nhưng thái độ này của Giản Lạc, chắc cũng là rất ghét bỏ Tần Trí Dật.
Nhiễm Việt định thần lại, quay đầu nhìn thấy Giản Lạc cầm một gói thuốc phát khắp nơi, cô nhíu mày, nghĩ thầm Tần Trí Tư muốn chơi cái gì cũng không liên quan đến cô, nhưng tối nay cô đi theo cô ta, nếu Tần Trí Tư xảy ra chuyện, chắc chắn cô sẽ không thoát khỏi liên quan.
Nghĩ tới đây, cô quyết đoán gọi điện cho Đỗ Liên Trân, báo lại tình huống này, Đỗ Liên Trân vội bảo cô đưa Tần Trí Tư về nhà.
Tần Trí Tư nhìn thấy mọi người đều cắn thuốc chơi đến high như vậy, kỳ thật cô ta cũng rất động tâm, nếu không phải có Nhiễm Việt ở đây, chắc chắn cô ta cũng sẽ uống theo, trong lúc cô ta bị Giản Lạc dụ dỗ đến mức do dự sắp làm theo, lại bị Nhiễm Việt kéo đứng lên.
Nhiễm Việt kéo cô ta đi ra ngoài, "Phu nhân bảo cô trở về.
"
Tần Trí Tư sợ hết hồn, tức giận bộc phát nói: "Chị đi mật báo?"
Nhiễm Việt liếc mắt nhìn cô ta, cũng lười đáp lại, kéo cô ta rời khỏi Úc Kim Cung.
Trở lại Tần gia, Tần Trí Tư không tránh khỏi bị Đỗ Liên Trân quở trách một phen, cũng nghiêm nghị cảnh cáo cô ta về sau bớt chơi cùng Giản Lạc, ấn tượng của bà ta đối với Giản Lạc trực tiếp rơi xuống đáy cốc.
Sau khi Nhiễm Việt đưa Tần Trí Tư về, chuẩn bị đi bộ ra ngoài gọi xe về nhà, không ngờ bảo an chạy tới đưa chìa khóa xe cho cô, nói xe cô đã dừng ở nơi cô thường đỗ, Nhiễm Việt nhướn mày, cảm thấy ấm lòng đối với cử chỉ săn sóc của Tần Trí Viễn.
Lái xe trở về chung cư, cô cũng không về nhà mình, vào thang máy đi thẳng lên trên, trực tiếp đến tầng cao nhất tìm Tần Trí Viễn.
Lúc này Tần Trí Viễn còn đang tiêu hao thể lực trên máy chạy bộ, lúc Nhiễm Việt đi vào anh còn sững sờ một cái, duỗi tay muốn ấn nút tắt, lại bị Nhiễm Việt ngăn cản.
"Chờ một chút.
" Cô chậm rãi đi đến trước máy chạy bộ, ánh mắt thưởng thức nhìn người đàn ông mồ hôi đầm đìa, khẽ nói: "Lần trước ở trong video nhìn không rõ lắm, anh cởi lần nữa cho em xem một chút đi.
"
Tần Trí Viễn: "! " Bạn gái thích giở trò lưu manh với mình phải làm thế nào? Cần online chờ, rất cấp bách !
Nhiễm Việt thấy anh không có phản ứng, lại phóng ánh mắt mê hoặc về phía anh, "Đến đi.
"
Tần Trí Viễn bị trêu chọc đến mức trong lòng ngứa ngáy một trận, tựa như bị móng vuốt mèo nhẹ nhàng cào một cái, thấy cô nhất quyết không tha nhìn chằm chằm anh, tức giận giơ cánh tay lên xoạt một cái cởi áo xuống.
Ở khoảng cách gần nhìn vào lồng ngực dày rộng của anh, cơ ngực rắn chắc đẹp đẽ, Nhiễm Việt lại cảm thấy hít thở không thông, gian nan nuốt nước miếng, ngẩng đầu nhìn anh, nói: "Vừa rồi em ở Úc Kim Cung, nghe được có người đang nghị luận về anh, anh đoán xem các cô ấy nói cái gì?"
Tần Trí Viễn trần nửa người trên tiếp tục chạy bộ trước mặt cô, cảm thấy ngại ngùng mười phần, chạy đến hai lỗ tai cũng đỏ lên, "Đoán không được.
"
Nhiễm Việt đưa một ngón tay ra chọc vào cơ ngực anh,